Friday, August 17, 2012

Ngày xửa ngày xưa, có một con Bọ



Ngày xửa ngày xưa, có một con Bọ... 

Vào những năm giữa của thế kỷ 20, dân Mỹ đã lái xe với tốc độ rất cao, đầy mãn nguyện trên những xa lộ rộng thênh thang của họ. Xe hơi thì rất to, nhìn vô toàn thấy thép tấm và kính bao phủ thân xe. Những góc cạnh gồ ghề từ trước ra sau cùng với vật trang trí mạ crôm sáng lóa. Mã lực của xe thì như một cơn sốt lan tràn cùng với những chiếc động cơ to vật uống xăng như uống bia. Chỗ đậu xe trở nên rộng và dài hơn, ga-ra được tu sửa lại, còn chi phí sửa xe thì dù cho năm thì mười họa cũng vẫn tăng lên đáng kể. Trong những chiếc phòng khách di động này, hành khách như được lướt trên những bánh cao su êm ái, bao quanh bởi những nút bấm kỳ diệu, và họ dường như đã đạt đến sự mỹ mãn của cái sự di chuyển. 
Bất chợt có một hạt bụi bé tí xuất hiện trên vùng đất tráng lệ đó, một con bọ giữa một đàn bướm. Nó là một chiếc xe rất nhỏ, nhỏ đến mức buồn cười và lố bịch. Nó bắt đầu là đề tài mới cho các nhà vẽ tranh hoạt hình và cũng là chủ đề mới cho các buổi hài kịch trên tivi. Chiếc xe này không thể chạy quá nhanh hoặc leo dốc quá đứng, nhưng nó hầu như luôn luôn đến được bất cứ nơi nào mà chủ nó muốn. Trên địa hình băng tuyết thì nó còn cho các chiếc xe lớn hơn hửi khói. Bình xăng thì xài rất lâu mới hết, còn thợ sửa xe thì chỉ có ngồi chơi xơi nước. Cỗ máy bé nhỏ có hình dáng con bọ không trang điểm, chở được 4 người, không tiện nghi lắm, nhưng thật sự là một phương tiện di chuyển tốt. Phát minh đáng kể nhất là động cơ được đặt phía sau xe, và thêm một điều nữa là không cần đến chất chống đông vì nó được làm mát bằng không khí. 
Dĩ nhiên, đó chính là chiếc Volkswagen. Nó vẫn đang cùng với chúng ta, với số lượng được tăng lên mỗi năm. Bất chấp những cung điện di động lộng lẫy của mình, nhiều người Mỹ vẫn muốn có một chiếc xe hữu dụng với giá rẻ. Con bọ nhỏ nhắn đã bắt đầu một xu hướng mới, làm thay đổi bộ mặt của nền công nghiệp xe hơi Mỹ, và mở ra con đường nhập khẩu cho các loại xe tương tự. Quân đội Mỹ sau khi quay về nước từ công cuộc giải phóng Châu Âu, đã giới thiệu với chúng ta về chiếc Volkswagen, và bất chợt ta nhận ra rằng xe của Mỹ sao quá mắc. Chiếc Volkswagen đơn giản đã trở thành phương tiện đi lại cho những người không mua nổi một chiếc xe lớn hơn, và nó cũng trở thành chiếc xe thứ hai trong những gia đình luôn đòi hỏi sự tiện dụng. Nó giúp cho hàng ngàn người Mỹ mua được xe để đi. Trong một chừng mực nào đó, có thể nói chiếc xe này đã hoàn thành sứ mạng, một khái niệm dân chủ to lớn, một lời hứa mang tính chính trị của nhà độc tài Adolf Hitler. 
 



Ai là cha đẻ con Bọ: Ferdinand Porsche hay Adolf Hitler? 

Mọi việc bắt đầu từ mùa hè năm 1933, khi Ferdinand Porsche được triệu tập đến khách sạn Kaiserhof tại Berlin để gặp nhà độc tài. Lúc đó ông Porche đã là một kỹ sư rất nổi tiếng. Ông đã từng làm trưởng bộ phận thiết kế cho các hãng Daimler-Benz, Auto-Union, và sau đó có một công ty riêng chuyên về tư vấn kỹ thuật. Trong cuộc họp riêng này, Hitler đã cho nhà kỹ sư biết về một kế hoạch sản xuất xe hơi. 

Nó phải nhỏ, khoảng 4 chỗ ngồi, có một động cơ bền bỉ, chỉ tiêu hao 6 lít/100km, và động cơ làm mát bằng không khí. Nguyên do là hầu hết dân Đức thời đó không có gara để xe. Chính Hitler là người phác thảo ra chiếc Volkswagen hiện đại từ năm 1933, và chính ông ta đã đặt tên nó là Volkswagen, trong tiếng Đức nghĩa là "xe của nhân dân", hay là "xe quần chúng", với điều kiện là phải bán ở giá rẻ. Lúc đó kỹ sư Porsche mới hỏi lại Hitler giá rẻ là bao nhiêu, và nhà độc tài vừa cười vừa trả lời: "Giá nào cũng được, Tiến sĩ Porche, bất cứ giá nào dưới 1.000 Mark!" 

Porsche tái mặt. Ngay cả nếu nói đùa, đây cũng là một mệnh lệnh và ông biết rằng không thể nào làm ra một chiếc xe hơi ở giá đó. Một ngàn Mark vào năm 1933 chỉ tương đương với 250 USD. Kể cả hãng Ford cũng không thể sản xuất ra xe với giá bèo như vậy. Sau khi rời cuộc họp, Porsche dẹp bỏ vấn đề này vì cho rằng đó chỉ là ý tưởng điên rồ của nhà độc tài trong nhất thời, nhưng ông đâu biết rằng Hitler đã có ý định dùng Volkswagen như một chiêu bài chính trị để thực hiện lời hứa của mình, nhằm giành lấy sự hậu thuẫn của người dân Đức. Mussolini đã làm cho những chiếc tàu hỏa Ý chạy đúng giờ, và Hitler thì muốn cho dân Đức nhà nhà có xe hơi. Những việc làm kiểu ban ơn của các nhà độc tài chỉ nhằm che đậy những hành động gian ác của họ. 

Một mẫu prototype khác vào năm 1937: 

 


Lời hứa của nhà độc tài và bàn tay của nhà thiết kế 


Gần một năm sau đó, đúng vào dịp khai mạc Triễn Lãm Ôtô Quốc Tế Berlin, Hitler với khuôn mặt tím ngắt trong bài phát biểu hùng hồn, đã đưa ra lời hứa với nhân dân Đức về chiếc xe hơi giá rẻ nhỏ nhắn. Và rồi kỹ sư Porsche đã nhận mệnh lệnh chính thức phải cho ra ba mẫu thiết kế ban đầu trong vòng mười tháng! Hitler còn bố trí cho các thành viên khác nhau của Hiệp Hội sản Xuất Ô Tô Đức (GAMS) cung cấp một số phụ tùng cho dự án. Để đạt hiệu quả, Hitler đã ra lệnh cho toàn bộ nền công nghiệp phải hợp lực để sản xuất ra chiếc xe. Tuy nhiên vẫn còn một vấn đề hóc búa trong nhiệm vụ đề ra, đó là giá của chiếc xe không được quá 900 Mark. Porsche rất đau đầu về chuyện này, vì ông biết rất rõ giá thành của một chiếc xe được sản xuất đại trà nhất thế giới vào thời điểm đó, đó là chiếc Ford. Tuy vậy, ít khi nào hãng Ford lại sản xuất dưới 1 triệu chiếc cho mỗi mẫu xe, và chi phí cho mỗi chiếc cũng vào khoảng 2.600 Mark. Nhưng không ai dám nói "Không" với nhà độc tài nham hiểm này, và thế là công việc được tiến hành. 

Có một điều mà Hitler chưa biết là kỹ sư Porsche cũng đã từng thiết kế và chế tạo xe loại nhỏ. Vào năm 1932 ông đã cộng tác với hãng xe NSU (một hãng xe có bề dày lịch sử của Đức, thành lập năm 1873, đến năm 1969 thì thuộc về VW/Audi, và đến 1984 thì tên NSU tuyệt tích hẳn) xây dựng nên ba mẫu xe rất tương đồng với chiếc Volkswagen hiện thời. Với động cơ nằm phía sau, làm mát bằng không khí, hình thù nhỏ nhắn, hẳn đây là những chiếc xe mà nhà độc tài mong muốn. Vậy là Porsche đã có cùng một ý tưởng trước đó, và ngay cả cái tên nghe cũng hao hao: Volksauto. Nhưng chúng đã không bao giờ được sản xuất vì hãng NSU đã không chấp thuận. Ngay cả Porsche cũng muốn quên chúng luôn, mãi cho đến khi Hitler khơi lại câu chuyện. Và rồi Porsche bắt tay vào việc tái thiết kế chiếc Volksauto, bằng cách lập một xưởng nhỏ ngay trong ga-ra nhà mình, thực hiện công việc một cách tỉ mỉ, không vội vàng. Cùng thời gian đó, ông cũng chế tạo những chiếc xe đua cho Auto-Union, và ông quan tâm thật sự đến việc đánh bại người Ý hơn là làm thỏa mãn ý tưởng đột xuất này của Hitler. 

Nhưng Hitler đã không coi đó là ý tưởng bất chợt. Trong những bài diễn văn liên tiếp, ông ta tiếp tục hứa với dân chúng về chiếc Volkswagen, và phía sau hậu trường ông ta không ngừng gây sức ép lên Porsche và GAMS. Thật sự là Porsche bị vào thế trên đe dưới búa, ông không thể từ chối đối với Hitler còn các nhà sản xuất thì cứ dây dưa hoãn binh. Họ không muốn tham gia vào một dự án mà sẽ có thể đẩy họ vào thế cạnh tranh quyết liệt. 

Mẫu "Bọ lội nước" năm 1942-1944 của Quân đội Đức: 

 

 


Gom chút kinh nghiệm sản xuất từ Mỹ 

Vào năm 1935, Porsche sang Mỹ tham quan. Ông đi một vòng các hãng General Motors, Packard và Ford để quan sát kỹ lưỡng các dây chuyền sản xuất. Ông chú ý đến các công cụ chế tạo động cơ và các khuôn dập thân xe và nhận thấy chúng khác với phương pháp sản xuất tại Châu Âu. Hệ thống sản xuất của người Mỹ đã cho ra số lượng xe quá lớn, điều mà Châu Âu chưa bao giờ làm được. Khi quay trở về, Porsche nhận thức được rằng vốn liếng của các hãng tư nhân ở Đức không thể tạo lập được những hoạt động kiểu như vậy, và chỉ có nhà nước mới có thể kham nổi. 

Cuối cùng vào năm 1936, ba mẫu xe đầu tiên cũng ra đời. Sau những thử nghiệm gắt gao, Porsche cũng hài lòng, và vào dịp Triển Lãm Ôtô năm 1937, Hitler đã công bố sẽ đưa vào sản xuất nay mai. Sắt thép được kiểm soát chặt chẽ theo chế độ phân phối đối với các nhà sản xuất ngoài nghành ô tô. Đất nước Quốc xã đang lấy lại vị thế của mình bằng một cuộc báo thù! Robert Ley, người đứng đầu phong trào "Biến niềm vui thành sức mạnh" được chỉ định thành lập một nhà máy tại Wolfsburg, và Hitler đã có mặt trong buổi lễ khởi công. Với sự hỗ trợ tài chính của Đảng Quốc xã (Nazi), không gì có thể cản nổi sự tăng tốc của chiếc Volkswagen. Trước khi nhà máy được hoàn thành, Porsche cần ba mươi chiếc xe mẫu để hoàn tất các cuộc thử nghiệm, và chúng được giao cho một nhà máy của Daimler-Benz chế tạo. Cuộc thử nghiệm dưới sự chỉ huy của người con trai của Porsche, tên Ferry, đã diễn ra dưới mọi điều kiện, hoàn cảnh trong một thời gian ngắn nhất có thể. Cả quân đội cũng được huy động để hổ trợ dẹp chướng ngại. Đây là chiếc xe mong ước của Hitler, và thật khổ cho những người nào hoặc tổ chức nào vô ý lỡ đứng cản đường! 

Porsche và một nhóm sản xuất lại được đưa sang Mỹ để tuyển dụng những chuyên viên người Mỹ cho nhà máy mới. Các kỹ sư chủ chốt nói được tiếng Đức được thâu nhận, và kiến thức sản-xuất-hàng-loạt của người Mỹ đã sẵn sàng để áp dụng tại Đức Quốc Xã. Một điều hơi ngạc nhiên là các hãng xe Mỹ vẫn chưa tỏ ý quan tâm một chút nào đối với kế hoạch của người Đức. Henry Ford còn tuyên bố như vầy: "Nếu có ai khác có thể làm ra những chiếc xe rẻ hơn và tốt hơn xe tôi, người đó đã làm cho tôi rồi". 

Các mẫu Bọ chạy bằng than và củi trong thời chiến: 

 

 



Con Bọ trong thời chiến 

Có một điều quan trọng nhất trong toàn bộ dự án là Hitler chẳng quan tâm đến việc khi nào thì chiếc xe chính thức được sản xuất. Volkswagen chỉ là một chiêu bài chính trị, một điểm lấy lòng công chúng, những người hỗ trợ bức thiết cho ông ta trên bước đường phiêu lưu quân sự. Nói có sách mách có chứng. Hai tháng trước khi khởi công nhà máy, Hitler đã thôn tính xong nước Áo. Hai ngày sau lễ khởi công, ông ta ký lệnh xâm lược Tiệp Khắc, và mười một tháng sau đó, chiếc búa Quốc Xã tiếp tục nện xuống Ba Lan. Người dân Đức luôn hành quân sau lưng Hitler. Chiếc Volkswagen, như một công cụ tuyên truyền và một lời hứa bất thành, đã bị lãng quên. Chỉ tội cho những chuyên gia Mỹ và gia đình của họ, đã bị lạc lõng tại Wolfsburg. 

Trong thời điểm cao trào của chiến tranh, nhà máy Wolfsburg lúc bấy giờ đã hoàn tất, được trưng dụng để sản xuất xe quân sự. Kỹ sư Porsche đã thiết kế lại chiếc Volkswagen, tăng công suất động cơ, tăng sức bền của giàn nhún và hộp số, sử dụng thân xe loại bốn chỗ, mui trần. Ngoại trừ động cơ được lắp phía sau, nó trông không khác với chiếc Jeep của Mỹ là mấy. Điểm tiện dụng nhất của chiếc VW thời chiến là trọng lượng của nó, chỉ nặng có 500 kg, và chỉ cần hai người có thể dựng nó dậy trong trường hợp xe bị lật. Nó phục vụ trên mọi trận tuyến, từ vùng sình lầy ở Ba Lan, miền băng giá ở Nga cho đến sa mạc cát nóng tại Châu Phi. Viên Tư lệnh vùng Rommel đã từng tuyên bố rằng nơi mà lạc đà bị sa lầy thì những chiếc VW vẫn hoạt động được! Có một phiên bản đặc biệt của nó dùng để lội nước. Với một chân vịt và bánh lái được gắn thêm vào, nó có thể bơi với vận tốc 24 km/giờ , và trên bộ thì vẫn đạt vận tốc 80 km/giờ. 


Và con Bọ "dân sự" bắt đầu cuộc đời mới 

Sau khi chiến tranh chấm dứt, cuối cùng thì chiếc VW cũng thực hiện được lời hứa của Hitler, nhưng trên quy mô toàn cầu. Nhà máy Wolfsburg lúc đó nằm trong vùng chiếm đóng của quân đội Anh, và trở thành một cứ điểm sửa chữa ô tô. Có hàng trăm công nhân và người tỵ nạn kéo đến đó để tìm việc và chính quyền Anh đã cho họ vào làm theo kiểu cầm chừng. Với những bản thiết kế đã hoàn tất, họ bắt đầu cho ra những thành phẩm Volkswagen vào năm 1946, mười ba năm sau lời hứa của Hitler. Nhưng lần này thì chiếc xe đã thật sự dành cho nhân dân. Những chiếc đầu tiên được bán ra tại Đức, và sau đó lan ra khắp Châu Âu. 

Vào năm 1948, chính quyền Anh cử Tiến sĩ Ing. Heinz Nordhoff, một nhà thiết kế đã từng làm việc cho BMW, vào chức vụ giám đốc hãng Volkswagen. Ông bắt đầu công việc của mình với một chính sách rất cụ thể. Đề cập đến lịch sử của chiếc xe dưới thời Hitler, ông nói: "Tương lai bắt đầu khi bạn cắt đứt tất cả những sợi dây nối với quá khứ". Nhà máy ngày một thịnh vượng và Nordhoff vẫn tiếp tục tại vụ cho đến khi nó được chuyển giao lại cho chính phủ Tây Đức. Sản lượng tăng lên vượt qua mọi dự đoán, và vào năm 1955 đã có hơn 1 triệu xe được ra lò. Đó là lần đầu tiên trong lịch sử xe hơi của Châu Âu, một mẫu xe đơn lẽ đã vượt qua con số hàng triệu nhiệm màu. Sau đó Nordhoff đã cho thành lập một trong những hệ thống dịch vụ hậu mãi lớn nhất thế giới. Với dịch vụ bảo trì và phụ tùng thay thế luôn sẵn sàng, chiếc Volkswagen bé nhỏ bắt đầu xuất hiện ở khắp mọi nơi trên trái đất. 
Vì tác giả bài này là người Mỹ nên ta có thể tính: 

1 gallon [US, liquid] = 3.7854118 liter 
1 mile [international] = 1,609.344 meter 

do đó 40 mpg tương đương với 0,58 lít/100 km  

 


Ai là cha đẻ con Bọ: Ferdinand Porsche hay Adolf Hitler? 

Mọi việc bắt đầu từ mùa hè năm 1933, khi Ferdinand Porsche được triệu tập đến khách sạn Kaiserhof tại Berlin để gặp nhà độc tài. Lúc đó ông Porche đã là một kỹ sư rất nổi tiếng. Ông đã từng làm trưởng bộ phận thiết kế cho các hãng Daimler-Benz, Auto-Union, và sau đó có một công ty riêng chuyên về tư vấn kỹ thuật. Trong cuộc họp riêng này, Hitler đã cho nhà kỹ sư biết về một kế hoạch sản xuất xe hơi. 

Nó phải nhỏ, khoảng 4 chỗ ngồi, có một động cơ bền bỉ, chỉ tiêu hao 6 lít/100km, và động cơ làm mát bằng không khí. Nguyên do là hầu hết dân Đức thời đó không có gara để xe. Chính Hitler là người phác thảo ra chiếc Volkswagen hiện đại từ năm 1933, và chính ông ta đã đặt tên nó là Volkswagen, trong tiếng Đức nghĩa là "xe của nhân dân", hay là "xe quần chúng", với điều kiện là phải bán ở giá rẻ. Lúc đó kỹ sư Porsche mới hỏi lại Hitler giá rẻ là bao nhiêu, và nhà độc tài vừa cười vừa trả lời: "Giá nào cũng được, Tiến sĩ Porche, bất cứ giá nào dưới 1.000 Mark!" 

Porsche tái mặt. Ngay cả nếu nói đùa, đây cũng là một mệnh lệnh và ông biết rằng không thể nào làm ra một chiếc xe hơi ở giá đó. Một ngàn Mark vào năm 1933 chỉ tương đương với 250 USD. Kể cả hãng Ford cũng không thể sản xuất ra xe với giá bèo như vậy. Sau khi rời cuộc họp, Porsche dẹp bỏ vấn đề này vì cho rằng đó chỉ là ý tưởng điên rồ của nhà độc tài trong nhất thời, nhưng ông đâu biết rằng Hitler đã có ý định dùng Volkswagen như một chiêu bài chính trị để thực hiện lời hứa của mình, nhằm giành lấy sự hậu thuẫn của người dân Đức. Mussolini đã làm cho những chiếc tàu hỏa Ý chạy đúng giờ, và Hitler thì muốn cho dân Đức nhà nhà có xe hơi. Những việc làm kiểu ban ơn của các nhà độc tài chỉ nhằm che đậy những hành động gian ác của họ. 

Một mẫu prototype khác vào năm 1937: 

 


Lời hứa của nhà độc tài và bàn tay của nhà thiết kế 


Gần một năm sau đó, đúng vào dịp khai mạc Triễn Lãm Ôtô Quốc Tế Berlin, Hitler với khuôn mặt tím ngắt trong bài phát biểu hùng hồn, đã đưa ra lời hứa với nhân dân Đức về chiếc xe hơi giá rẻ nhỏ nhắn. Và rồi kỹ sư Porsche đã nhận mệnh lệnh chính thức phải cho ra ba mẫu thiết kế ban đầu trong vòng mười tháng! Hitler còn bố trí cho các thành viên khác nhau của Hiệp Hội sản Xuất Ô Tô Đức (GAMS) cung cấp một số phụ tùng cho dự án. Để đạt hiệu quả, Hitler đã ra lệnh cho toàn bộ nền công nghiệp phải hợp lực để sản xuất ra chiếc xe. Tuy nhiên vẫn còn một vấn đề hóc búa trong nhiệm vụ đề ra, đó là giá của chiếc xe không được quá 900 Mark. Porsche rất đau đầu về chuyện này, vì ông biết rất rõ giá thành của một chiếc xe được sản xuất đại trà nhất thế giới vào thời điểm đó, đó là chiếc Ford. Tuy vậy, ít khi nào hãng Ford lại sản xuất dưới 1 triệu chiếc cho mỗi mẫu xe, và chi phí cho mỗi chiếc cũng vào khoảng 2.600 Mark. Nhưng không ai dám nói "Không" với nhà độc tài nham hiểm này, và thế là công việc được tiến hành. 

Có một điều mà Hitler chưa biết là kỹ sư Porsche cũng đã từng thiết kế và chế tạo xe loại nhỏ. Vào năm 1932 ông đã cộng tác với hãng xe NSU (một hãng xe có bề dày lịch sử của Đức, thành lập năm 1873, đến năm 1969 thì thuộc về VW/Audi, và đến 1984 thì tên NSU tuyệt tích hẳn) xây dựng nên ba mẫu xe rất tương đồng với chiếc Volkswagen hiện thời. Với động cơ nằm phía sau, làm mát bằng không khí, hình thù nhỏ nhắn, hẳn đây là những chiếc xe mà nhà độc tài mong muốn. Vậy là Porsche đã có cùng một ý tưởng trước đó, và ngay cả cái tên nghe cũng hao hao: Volksauto. Nhưng chúng đã không bao giờ được sản xuất vì hãng NSU đã không chấp thuận. Ngay cả Porsche cũng muốn quên chúng luôn, mãi cho đến khi Hitler khơi lại câu chuyện. Và rồi Porsche bắt tay vào việc tái thiết kế chiếc Volksauto, bằng cách lập một xưởng nhỏ ngay trong ga-ra nhà mình, thực hiện công việc một cách tỉ mỉ, không vội vàng. Cùng thời gian đó, ông cũng chế tạo những chiếc xe đua cho Auto-Union, và ông quan tâm thật sự đến việc đánh bại người Ý hơn là làm thỏa mãn ý tưởng đột xuất này của Hitler. 

Nhưng Hitler đã không coi đó là ý tưởng bất chợt. Trong những bài diễn văn liên tiếp, ông ta tiếp tục hứa với dân chúng về chiếc Volkswagen, và phía sau hậu trường ông ta không ngừng gây sức ép lên Porsche và GAMS. Thật sự là Porsche bị vào thế trên đe dưới búa, ông không thể từ chối đối với Hitler còn các nhà sản xuất thì cứ dây dưa hoãn binh. Họ không muốn tham gia vào một dự án mà sẽ có thể đẩy họ vào thế cạnh tranh quyết liệt. 

Mẫu "Bọ lội nước" năm 1942-1944 của Quân đội Đức: 

 

 


Gom chút kinh nghiệm sản xuất từ Mỹ 

Vào năm 1935, Porsche sang Mỹ tham quan. Ông đi một vòng các hãng General Motors, Packard và Ford để quan sát kỹ lưỡng các dây chuyền sản xuất. Ông chú ý đến các công cụ chế tạo động cơ và các khuôn dập thân xe và nhận thấy chúng khác với phương pháp sản xuất tại Châu Âu. Hệ thống sản xuất của người Mỹ đã cho ra số lượng xe quá lớn, điều mà Châu Âu chưa bao giờ làm được. Khi quay trở về, Porsche nhận thức được rằng vốn liếng của các hãng tư nhân ở Đức không thể tạo lập được những hoạt động kiểu như vậy, và chỉ có nhà nước mới có thể kham nổi. 

Cuối cùng vào năm 1936, ba mẫu xe đầu tiên cũng ra đời. Sau những thử nghiệm gắt gao, Porsche cũng hài lòng, và vào dịp Triển Lãm Ôtô năm 1937, Hitler đã công bố sẽ đưa vào sản xuất nay mai. Sắt thép được kiểm soát chặt chẽ theo chế độ phân phối đối với các nhà sản xuất ngoài nghành ô tô. Đất nước Quốc xã đang lấy lại vị thế của mình bằng một cuộc báo thù! Robert Ley, người đứng đầu phong trào "Biến niềm vui thành sức mạnh" được chỉ định thành lập một nhà máy tại Wolfsburg, và Hitler đã có mặt trong buổi lễ khởi công. Với sự hỗ trợ tài chính của Đảng Quốc xã (Nazi), không gì có thể cản nổi sự tăng tốc của chiếc Volkswagen. Trước khi nhà máy được hoàn thành, Porsche cần ba mươi chiếc xe mẫu để hoàn tất các cuộc thử nghiệm, và chúng được giao cho một nhà máy của Daimler-Benz chế tạo. Cuộc thử nghiệm dưới sự chỉ huy của người con trai của Porsche, tên Ferry, đã diễn ra dưới mọi điều kiện, hoàn cảnh trong một thời gian ngắn nhất có thể. Cả quân đội cũng được huy động để hổ trợ dẹp chướng ngại. Đây là chiếc xe mong ước của Hitler, và thật khổ cho những người nào hoặc tổ chức nào vô ý lỡ đứng cản đường! 

Porsche và một nhóm sản xuất lại được đưa sang Mỹ để tuyển dụng những chuyên viên người Mỹ cho nhà máy mới. Các kỹ sư chủ chốt nói được tiếng Đức được thâu nhận, và kiến thức sản-xuất-hàng-loạt của người Mỹ đã sẵn sàng để áp dụng tại Đức Quốc Xã. Một điều hơi ngạc nhiên là các hãng xe Mỹ vẫn chưa tỏ ý quan tâm một chút nào đối với kế hoạch của người Đức. Henry Ford còn tuyên bố như vầy: "Nếu có ai khác có thể làm ra những chiếc xe rẻ hơn và tốt hơn xe tôi, người đó đã làm cho tôi rồi". 

Các mẫu Bọ chạy bằng than và củi trong thời chiến: 

 

 



Con Bọ trong thời chiến 

Có một điều quan trọng nhất trong toàn bộ dự án là Hitler chẳng quan tâm đến việc khi nào thì chiếc xe chính thức được sản xuất. Volkswagen chỉ là một chiêu bài chính trị, một điểm lấy lòng công chúng, những người hỗ trợ bức thiết cho ông ta trên bước đường phiêu lưu quân sự. Nói có sách mách có chứng. Hai tháng trước khi khởi công nhà máy, Hitler đã thôn tính xong nước Áo. Hai ngày sau lễ khởi công, ông ta ký lệnh xâm lược Tiệp Khắc, và mười một tháng sau đó, chiếc búa Quốc Xã tiếp tục nện xuống Ba Lan. Người dân Đức luôn hành quân sau lưng Hitler. Chiếc Volkswagen, như một công cụ tuyên truyền và một lời hứa bất thành, đã bị lãng quên. Chỉ tội cho những chuyên gia Mỹ và gia đình của họ, đã bị lạc lõng tại Wolfsburg. 

Trong thời điểm cao trào của chiến tranh, nhà máy Wolfsburg lúc bấy giờ đã hoàn tất, được trưng dụng để sản xuất xe quân sự. Kỹ sư Porsche đã thiết kế lại chiếc Volkswagen, tăng công suất động cơ, tăng sức bền của giàn nhún và hộp số, sử dụng thân xe loại bốn chỗ, mui trần. Ngoại trừ động cơ được lắp phía sau, nó trông không khác với chiếc Jeep của Mỹ là mấy. Điểm tiện dụng nhất của chiếc VW thời chiến là trọng lượng của nó, chỉ nặng có 500 kg, và chỉ cần hai người có thể dựng nó dậy trong trường hợp xe bị lật. Nó phục vụ trên mọi trận tuyến, từ vùng sình lầy ở Ba Lan, miền băng giá ở Nga cho đến sa mạc cát nóng tại Châu Phi. Viên Tư lệnh vùng Rommel đã từng tuyên bố rằng nơi mà lạc đà bị sa lầy thì những chiếc VW vẫn hoạt động được! Có một phiên bản đặc biệt của nó dùng để lội nước. Với một chân vịt và bánh lái được gắn thêm vào, nó có thể bơi với vận tốc 24 km/giờ , và trên bộ thì vẫn đạt vận tốc 80 km/giờ. 


Và con Bọ "dân sự" bắt đầu cuộc đời mới 

Sau khi chiến tranh chấm dứt, cuối cùng thì chiếc VW cũng thực hiện được lời hứa của Hitler, nhưng trên quy mô toàn cầu. Nhà máy Wolfsburg lúc đó nằm trong vùng chiếm đóng của quân đội Anh, và trở thành một cứ điểm sửa chữa ô tô. Có hàng trăm công nhân và người tỵ nạn kéo đến đó để tìm việc và chính quyền Anh đã cho họ vào làm theo kiểu cầm chừng. Với những bản thiết kế đã hoàn tất, họ bắt đầu cho ra những thành phẩm Volkswagen vào năm 1946, mười ba năm sau lời hứa của Hitler. Nhưng lần này thì chiếc xe đã thật sự dành cho nhân dân. Những chiếc đầu tiên được bán ra tại Đức, và sau đó lan ra khắp Châu Âu. 

Vào năm 1948, chính quyền Anh cử Tiến sĩ Ing. Heinz Nordhoff, một nhà thiết kế đã từng làm việc cho BMW, vào chức vụ giám đốc hãng Volkswagen. Ông bắt đầu công việc của mình với một chính sách rất cụ thể. Đề cập đến lịch sử của chiếc xe dưới thời Hitler, ông nói: "Tương lai bắt đầu khi bạn cắt đứt tất cả những sợi dây nối với quá khứ". Nhà máy ngày một thịnh vượng và Nordhoff vẫn tiếp tục tại vụ cho đến khi nó được chuyển giao lại cho chính phủ Tây Đức. Sản lượng tăng lên vượt qua mọi dự đoán, và vào năm 1955 đã có hơn 1 triệu xe được ra lò. Đó là lần đầu tiên trong lịch sử xe hơi của Châu Âu, một mẫu xe đơn lẽ đã vượt qua con số hàng triệu nhiệm màu. Sau đó Nordhoff đã cho thành lập một trong những hệ thống dịch vụ hậu mãi lớn nhất thế giới. Với dịch vụ bảo trì và phụ tùng thay thế luôn sẵn sàng, chiếc Volkswagen bé nhỏ bắt đầu xuất hiện ở khắp mọi nơi trên trái đất. 
Vì tác giả bài này là người Mỹ nên ta có thể tính: 

1 gallon [US, liquid] = 3.7854118 liter 
1 mile [international] = 1,609.344 meter 

do đó 40 mpg tương đương với 0,58 lít/100 km  


Ai là cha đẻ con Bọ: Ferdinand Porsche hay Adolf Hitler? 

Mọi việc bắt đầu từ mùa hè năm 1933, khi Ferdinand Porsche được triệu tập đến khách sạn Kaiserhof tại Berlin để gặp nhà độc tài. Lúc đó ông Porche đã là một kỹ sư rất nổi tiếng. Ông đã từng làm trưởng bộ phận thiết kế cho các hãng Daimler-Benz, Auto-Union, và sau đó có một công ty riêng chuyên về tư vấn kỹ thuật. Trong cuộc họp riêng này, Hitler đã cho nhà kỹ sư biết về một kế hoạch sản xuất xe hơi. 

Nó phải nhỏ, khoảng 4 chỗ ngồi, có một động cơ bền bỉ, chỉ tiêu hao 6 lít/100km, và động cơ làm mát bằng không khí. Nguyên do là hầu hết dân Đức thời đó không có gara để xe. Chính Hitler là người phác thảo ra chiếc Volkswagen hiện đại từ năm 1933, và chính ông ta đã đặt tên nó là Volkswagen, trong tiếng Đức nghĩa là "xe của nhân dân", hay là "xe quần chúng", với điều kiện là phải bán ở giá rẻ. Lúc đó kỹ sư Porsche mới hỏi lại Hitler giá rẻ là bao nhiêu, và nhà độc tài vừa cười vừa trả lời: "Giá nào cũng được, Tiến sĩ Porche, bất cứ giá nào dưới 1.000 Mark!" 

Porsche tái mặt. Ngay cả nếu nói đùa, đây cũng là một mệnh lệnh và ông biết rằng không thể nào làm ra một chiếc xe hơi ở giá đó. Một ngàn Mark vào năm 1933 chỉ tương đương với 250 USD. Kể cả hãng Ford cũng không thể sản xuất ra xe với giá bèo như vậy. Sau khi rời cuộc họp, Porsche dẹp bỏ vấn đề này vì cho rằng đó chỉ là ý tưởng điên rồ của nhà độc tài trong nhất thời, nhưng ông đâu biết rằng Hitler đã có ý định dùng Volkswagen như một chiêu bài chính trị để thực hiện lời hứa của mình, nhằm giành lấy sự hậu thuẫn của người dân Đức. Mussolini đã làm cho những chiếc tàu hỏa Ý chạy đúng giờ, và Hitler thì muốn cho dân Đức nhà nhà có xe hơi. Những việc làm kiểu ban ơn của các nhà độc tài chỉ nhằm che đậy những hành động gian ác của họ. 

Một mẫu prototype khác vào năm 1937: 

 


Lời hứa của nhà độc tài và bàn tay của nhà thiết kế 


Gần một năm sau đó, đúng vào dịp khai mạc Triễn Lãm Ôtô Quốc Tế Berlin, Hitler với khuôn mặt tím ngắt trong bài phát biểu hùng hồn, đã đưa ra lời hứa với nhân dân Đức về chiếc xe hơi giá rẻ nhỏ nhắn. Và rồi kỹ sư Porsche đã nhận mệnh lệnh chính thức phải cho ra ba mẫu thiết kế ban đầu trong vòng mười tháng! Hitler còn bố trí cho các thành viên khác nhau của Hiệp Hội sản Xuất Ô Tô Đức (GAMS) cung cấp một số phụ tùng cho dự án. Để đạt hiệu quả, Hitler đã ra lệnh cho toàn bộ nền công nghiệp phải hợp lực để sản xuất ra chiếc xe. Tuy nhiên vẫn còn một vấn đề hóc búa trong nhiệm vụ đề ra, đó là giá của chiếc xe không được quá 900 Mark. Porsche rất đau đầu về chuyện này, vì ông biết rất rõ giá thành của một chiếc xe được sản xuất đại trà nhất thế giới vào thời điểm đó, đó là chiếc Ford. Tuy vậy, ít khi nào hãng Ford lại sản xuất dưới 1 triệu chiếc cho mỗi mẫu xe, và chi phí cho mỗi chiếc cũng vào khoảng 2.600 Mark. Nhưng không ai dám nói "Không" với nhà độc tài nham hiểm này, và thế là công việc được tiến hành. 

Có một điều mà Hitler chưa biết là kỹ sư Porsche cũng đã từng thiết kế và chế tạo xe loại nhỏ. Vào năm 1932 ông đã cộng tác với hãng xe NSU (một hãng xe có bề dày lịch sử của Đức, thành lập năm 1873, đến năm 1969 thì thuộc về VW/Audi, và đến 1984 thì tên NSU tuyệt tích hẳn) xây dựng nên ba mẫu xe rất tương đồng với chiếc Volkswagen hiện thời. Với động cơ nằm phía sau, làm mát bằng không khí, hình thù nhỏ nhắn, hẳn đây là những chiếc xe mà nhà độc tài mong muốn. Vậy là Porsche đã có cùng một ý tưởng trước đó, và ngay cả cái tên nghe cũng hao hao: Volksauto. Nhưng chúng đã không bao giờ được sản xuất vì hãng NSU đã không chấp thuận. Ngay cả Porsche cũng muốn quên chúng luôn, mãi cho đến khi Hitler khơi lại câu chuyện. Và rồi Porsche bắt tay vào việc tái thiết kế chiếc Volksauto, bằng cách lập một xưởng nhỏ ngay trong ga-ra nhà mình, thực hiện công việc một cách tỉ mỉ, không vội vàng. Cùng thời gian đó, ông cũng chế tạo những chiếc xe đua cho Auto-Union, và ông quan tâm thật sự đến việc đánh bại người Ý hơn là làm thỏa mãn ý tưởng đột xuất này của Hitler. 

Nhưng Hitler đã không coi đó là ý tưởng bất chợt. Trong những bài diễn văn liên tiếp, ông ta tiếp tục hứa với dân chúng về chiếc Volkswagen, và phía sau hậu trường ông ta không ngừng gây sức ép lên Porsche và GAMS. Thật sự là Porsche bị vào thế trên đe dưới búa, ông không thể từ chối đối với Hitler còn các nhà sản xuất thì cứ dây dưa hoãn binh. Họ không muốn tham gia vào một dự án mà sẽ có thể đẩy họ vào thế cạnh tranh quyết liệt. 

Mẫu "Bọ lội nước" năm 1942-1944 của Quân đội Đức: 

 

 


Gom chút kinh nghiệm sản xuất từ Mỹ 

Vào năm 1935, Porsche sang Mỹ tham quan. Ông đi một vòng các hãng General Motors, Packard và Ford để quan sát kỹ lưỡng các dây chuyền sản xuất. Ông chú ý đến các công cụ chế tạo động cơ và các khuôn dập thân xe và nhận thấy chúng khác với phương pháp sản xuất tại Châu Âu. Hệ thống sản xuất của người Mỹ đã cho ra số lượng xe quá lớn, điều mà Châu Âu chưa bao giờ làm được. Khi quay trở về, Porsche nhận thức được rằng vốn liếng của các hãng tư nhân ở Đức không thể tạo lập được những hoạt động kiểu như vậy, và chỉ có nhà nước mới có thể kham nổi. 

Cuối cùng vào năm 1936, ba mẫu xe đầu tiên cũng ra đời. Sau những thử nghiệm gắt gao, Porsche cũng hài lòng, và vào dịp Triển Lãm Ôtô năm 1937, Hitler đã công bố sẽ đưa vào sản xuất nay mai. Sắt thép được kiểm soát chặt chẽ theo chế độ phân phối đối với các nhà sản xuất ngoài nghành ô tô. Đất nước Quốc xã đang lấy lại vị thế của mình bằng một cuộc báo thù! Robert Ley, người đứng đầu phong trào "Biến niềm vui thành sức mạnh" được chỉ định thành lập một nhà máy tại Wolfsburg, và Hitler đã có mặt trong buổi lễ khởi công. Với sự hỗ trợ tài chính của Đảng Quốc xã (Nazi), không gì có thể cản nổi sự tăng tốc của chiếc Volkswagen. Trước khi nhà máy được hoàn thành, Porsche cần ba mươi chiếc xe mẫu để hoàn tất các cuộc thử nghiệm, và chúng được giao cho một nhà máy của Daimler-Benz chế tạo. Cuộc thử nghiệm dưới sự chỉ huy của người con trai của Porsche, tên Ferry, đã diễn ra dưới mọi điều kiện, hoàn cảnh trong một thời gian ngắn nhất có thể. Cả quân đội cũng được huy động để hổ trợ dẹp chướng ngại. Đây là chiếc xe mong ước của Hitler, và thật khổ cho những người nào hoặc tổ chức nào vô ý lỡ đứng cản đường! 

Porsche và một nhóm sản xuất lại được đưa sang Mỹ để tuyển dụng những chuyên viên người Mỹ cho nhà máy mới. Các kỹ sư chủ chốt nói được tiếng Đức được thâu nhận, và kiến thức sản-xuất-hàng-loạt của người Mỹ đã sẵn sàng để áp dụng tại Đức Quốc Xã. Một điều hơi ngạc nhiên là các hãng xe Mỹ vẫn chưa tỏ ý quan tâm một chút nào đối với kế hoạch của người Đức. Henry Ford còn tuyên bố như vầy: "Nếu có ai khác có thể làm ra những chiếc xe rẻ hơn và tốt hơn xe tôi, người đó đã làm cho tôi rồi". 

Các mẫu Bọ chạy bằng than và củi trong thời chiến: 

 

 



Con Bọ trong thời chiến 

Có một điều quan trọng nhất trong toàn bộ dự án là Hitler chẳng quan tâm đến việc khi nào thì chiếc xe chính thức được sản xuất. Volkswagen chỉ là một chiêu bài chính trị, một điểm lấy lòng công chúng, những người hỗ trợ bức thiết cho ông ta trên bước đường phiêu lưu quân sự. Nói có sách mách có chứng. Hai tháng trước khi khởi công nhà máy, Hitler đã thôn tính xong nước Áo. Hai ngày sau lễ khởi công, ông ta ký lệnh xâm lược Tiệp Khắc, và mười một tháng sau đó, chiếc búa Quốc Xã tiếp tục nện xuống Ba Lan. Người dân Đức luôn hành quân sau lưng Hitler. Chiếc Volkswagen, như một công cụ tuyên truyền và một lời hứa bất thành, đã bị lãng quên. Chỉ tội cho những chuyên gia Mỹ và gia đình của họ, đã bị lạc lõng tại Wolfsburg. 

Trong thời điểm cao trào của chiến tranh, nhà máy Wolfsburg lúc bấy giờ đã hoàn tất, được trưng dụng để sản xuất xe quân sự. Kỹ sư Porsche đã thiết kế lại chiếc Volkswagen, tăng công suất động cơ, tăng sức bền của giàn nhún và hộp số, sử dụng thân xe loại bốn chỗ, mui trần. Ngoại trừ động cơ được lắp phía sau, nó trông không khác với chiếc Jeep của Mỹ là mấy. Điểm tiện dụng nhất của chiếc VW thời chiến là trọng lượng của nó, chỉ nặng có 500 kg, và chỉ cần hai người có thể dựng nó dậy trong trường hợp xe bị lật. Nó phục vụ trên mọi trận tuyến, từ vùng sình lầy ở Ba Lan, miền băng giá ở Nga cho đến sa mạc cát nóng tại Châu Phi. Viên Tư lệnh vùng Rommel đã từng tuyên bố rằng nơi mà lạc đà bị sa lầy thì những chiếc VW vẫn hoạt động được! Có một phiên bản đặc biệt của nó dùng để lội nước. Với một chân vịt và bánh lái được gắn thêm vào, nó có thể bơi với vận tốc 24 km/giờ , và trên bộ thì vẫn đạt vận tốc 80 km/giờ. 


Và con Bọ "dân sự" bắt đầu cuộc đời mới 

Sau khi chiến tranh chấm dứt, cuối cùng thì chiếc VW cũng thực hiện được lời hứa của Hitler, nhưng trên quy mô toàn cầu. Nhà máy Wolfsburg lúc đó nằm trong vùng chiếm đóng của quân đội Anh, và trở thành một cứ điểm sửa chữa ô tô. Có hàng trăm công nhân và người tỵ nạn kéo đến đó để tìm việc và chính quyền Anh đã cho họ vào làm theo kiểu cầm chừng. Với những bản thiết kế đã hoàn tất, họ bắt đầu cho ra những thành phẩm Volkswagen vào năm 1946, mười ba năm sau lời hứa của Hitler. Nhưng lần này thì chiếc xe đã thật sự dành cho nhân dân. Những chiếc đầu tiên được bán ra tại Đức, và sau đó lan ra khắp Châu Âu. 

Vào năm 1948, chính quyền Anh cử Tiến sĩ Ing. Heinz Nordhoff, một nhà thiết kế đã từng làm việc cho BMW, vào chức vụ giám đốc hãng Volkswagen. Ông bắt đầu công việc của mình với một chính sách rất cụ thể. Đề cập đến lịch sử của chiếc xe dưới thời Hitler, ông nói: "Tương lai bắt đầu khi bạn cắt đứt tất cả những sợi dây nối với quá khứ". Nhà máy ngày một thịnh vượng và Nordhoff vẫn tiếp tục tại vụ cho đến khi nó được chuyển giao lại cho chính phủ Tây Đức. Sản lượng tăng lên vượt qua mọi dự đoán, và vào năm 1955 đã có hơn 1 triệu xe được ra lò. Đó là lần đầu tiên trong lịch sử xe hơi của Châu Âu, một mẫu xe đơn lẽ đã vượt qua con số hàng triệu nhiệm màu. Sau đó Nordhoff đã cho thành lập một trong những hệ thống dịch vụ hậu mãi lớn nhất thế giới. Với dịch vụ bảo trì và phụ tùng thay thế luôn sẵn sàng, chiếc Volkswagen bé nhỏ bắt đầu xuất hiện ở khắp mọi nơi trên trái đất. 
Vì tác giả bài này là người Mỹ nên ta có thể tính: 

1 gallon [US, liquid] = 3.7854118 liter 
1 mile [international] = 1,609.344 meter 

do đó 40 mpg tương đương với 0,58 lít/100 km  

Ai là cha đẻ con Bọ: Ferdinand Porsche hay Adolf Hitler? 

Mọi việc bắt đầu từ mùa hè năm 1933, khi Ferdinand Porsche được triệu tập đến khách sạn Kaiserhof tại Berlin để gặp nhà độc tài. Lúc đó ông Porche đã là một kỹ sư rất nổi tiếng. Ông đã từng làm trưởng bộ phận thiết kế cho các hãng Daimler-Benz, Auto-Union, và sau đó có một công ty riêng chuyên về tư vấn kỹ thuật. Trong cuộc họp riêng này, Hitler đã cho nhà kỹ sư biết về một kế hoạch sản xuất xe hơi. 

Nó phải nhỏ, khoảng 4 chỗ ngồi, có một động cơ bền bỉ, chỉ tiêu hao 6 lít/100km, và động cơ làm mát bằng không khí. Nguyên do là hầu hết dân Đức thời đó không có gara để xe. Chính Hitler là người phác thảo ra chiếc Volkswagen hiện đại từ năm 1933, và chính ông ta đã đặt tên nó là Volkswagen, trong tiếng Đức nghĩa là "xe của nhân dân", hay là "xe quần chúng", với điều kiện là phải bán ở giá rẻ. Lúc đó kỹ sư Porsche mới hỏi lại Hitler giá rẻ là bao nhiêu, và nhà độc tài vừa cười vừa trả lời: "Giá nào cũng được, Tiến sĩ Porche, bất cứ giá nào dưới 1.000 Mark!" 

Porsche tái mặt. Ngay cả nếu nói đùa, đây cũng là một mệnh lệnh và ông biết rằng không thể nào làm ra một chiếc xe hơi ở giá đó. Một ngàn Mark vào năm 1933 chỉ tương đương với 250 USD. Kể cả hãng Ford cũng không thể sản xuất ra xe với giá bèo như vậy. Sau khi rời cuộc họp, Porsche dẹp bỏ vấn đề này vì cho rằng đó chỉ là ý tưởng điên rồ của nhà độc tài trong nhất thời, nhưng ông đâu biết rằng Hitler đã có ý định dùng Volkswagen như một chiêu bài chính trị để thực hiện lời hứa của mình, nhằm giành lấy sự hậu thuẫn của người dân Đức. Mussolini đã làm cho những chiếc tàu hỏa Ý chạy đúng giờ, và Hitler thì muốn cho dân Đức nhà nhà có xe hơi. Những việc làm kiểu ban ơn của các nhà độc tài chỉ nhằm che đậy những hành động gian ác của họ. 

Một mẫu prototype khác vào năm 1937: 

 


Lời hứa của nhà độc tài và bàn tay của nhà thiết kế 


Gần một năm sau đó, đúng vào dịp khai mạc Triễn Lãm Ôtô Quốc Tế Berlin, Hitler với khuôn mặt tím ngắt trong bài phát biểu hùng hồn, đã đưa ra lời hứa với nhân dân Đức về chiếc xe hơi giá rẻ nhỏ nhắn. Và rồi kỹ sư Porsche đã nhận mệnh lệnh chính thức phải cho ra ba mẫu thiết kế ban đầu trong vòng mười tháng! Hitler còn bố trí cho các thành viên khác nhau của Hiệp Hội sản Xuất Ô Tô Đức (GAMS) cung cấp một số phụ tùng cho dự án. Để đạt hiệu quả, Hitler đã ra lệnh cho toàn bộ nền công nghiệp phải hợp lực để sản xuất ra chiếc xe. Tuy nhiên vẫn còn một vấn đề hóc búa trong nhiệm vụ đề ra, đó là giá của chiếc xe không được quá 900 Mark. Porsche rất đau đầu về chuyện này, vì ông biết rất rõ giá thành của một chiếc xe được sản xuất đại trà nhất thế giới vào thời điểm đó, đó là chiếc Ford. Tuy vậy, ít khi nào hãng Ford lại sản xuất dưới 1 triệu chiếc cho mỗi mẫu xe, và chi phí cho mỗi chiếc cũng vào khoảng 2.600 Mark. Nhưng không ai dám nói "Không" với nhà độc tài nham hiểm này, và thế là công việc được tiến hành. 

Có một điều mà Hitler chưa biết là kỹ sư Porsche cũng đã từng thiết kế và chế tạo xe loại nhỏ. Vào năm 1932 ông đã cộng tác với hãng xe NSU (một hãng xe có bề dày lịch sử của Đức, thành lập năm 1873, đến năm 1969 thì thuộc về VW/Audi, và đến 1984 thì tên NSU tuyệt tích hẳn) xây dựng nên ba mẫu xe rất tương đồng với chiếc Volkswagen hiện thời. Với động cơ nằm phía sau, làm mát bằng không khí, hình thù nhỏ nhắn, hẳn đây là những chiếc xe mà nhà độc tài mong muốn. Vậy là Porsche đã có cùng một ý tưởng trước đó, và ngay cả cái tên nghe cũng hao hao: Volksauto. Nhưng chúng đã không bao giờ được sản xuất vì hãng NSU đã không chấp thuận. Ngay cả Porsche cũng muốn quên chúng luôn, mãi cho đến khi Hitler khơi lại câu chuyện. Và rồi Porsche bắt tay vào việc tái thiết kế chiếc Volksauto, bằng cách lập một xưởng nhỏ ngay trong ga-ra nhà mình, thực hiện công việc một cách tỉ mỉ, không vội vàng. Cùng thời gian đó, ông cũng chế tạo những chiếc xe đua cho Auto-Union, và ông quan tâm thật sự đến việc đánh bại người Ý hơn là làm thỏa mãn ý tưởng đột xuất này của Hitler. 

Nhưng Hitler đã không coi đó là ý tưởng bất chợt. Trong những bài diễn văn liên tiếp, ông ta tiếp tục hứa với dân chúng về chiếc Volkswagen, và phía sau hậu trường ông ta không ngừng gây sức ép lên Porsche và GAMS. Thật sự là Porsche bị vào thế trên đe dưới búa, ông không thể từ chối đối với Hitler còn các nhà sản xuất thì cứ dây dưa hoãn binh. Họ không muốn tham gia vào một dự án mà sẽ có thể đẩy họ vào thế cạnh tranh quyết liệt. 

Mẫu "Bọ lội nước" năm 1942-1944 của Quân đội Đức: 

 

 


Gom chút kinh nghiệm sản xuất từ Mỹ 

Vào năm 1935, Porsche sang Mỹ tham quan. Ông đi một vòng các hãng General Motors, Packard và Ford để quan sát kỹ lưỡng các dây chuyền sản xuất. Ông chú ý đến các công cụ chế tạo động cơ và các khuôn dập thân xe và nhận thấy chúng khác với phương pháp sản xuất tại Châu Âu. Hệ thống sản xuất của người Mỹ đã cho ra số lượng xe quá lớn, điều mà Châu Âu chưa bao giờ làm được. Khi quay trở về, Porsche nhận thức được rằng vốn liếng của các hãng tư nhân ở Đức không thể tạo lập được những hoạt động kiểu như vậy, và chỉ có nhà nước mới có thể kham nổi. 

Cuối cùng vào năm 1936, ba mẫu xe đầu tiên cũng ra đời. Sau những thử nghiệm gắt gao, Porsche cũng hài lòng, và vào dịp Triển Lãm Ôtô năm 1937, Hitler đã công bố sẽ đưa vào sản xuất nay mai. Sắt thép được kiểm soát chặt chẽ theo chế độ phân phối đối với các nhà sản xuất ngoài nghành ô tô. Đất nước Quốc xã đang lấy lại vị thế của mình bằng một cuộc báo thù! Robert Ley, người đứng đầu phong trào "Biến niềm vui thành sức mạnh" được chỉ định thành lập một nhà máy tại Wolfsburg, và Hitler đã có mặt trong buổi lễ khởi công. Với sự hỗ trợ tài chính của Đảng Quốc xã (Nazi), không gì có thể cản nổi sự tăng tốc của chiếc Volkswagen. Trước khi nhà máy được hoàn thành, Porsche cần ba mươi chiếc xe mẫu để hoàn tất các cuộc thử nghiệm, và chúng được giao cho một nhà máy của Daimler-Benz chế tạo. Cuộc thử nghiệm dưới sự chỉ huy của người con trai của Porsche, tên Ferry, đã diễn ra dưới mọi điều kiện, hoàn cảnh trong một thời gian ngắn nhất có thể. Cả quân đội cũng được huy động để hổ trợ dẹp chướng ngại. Đây là chiếc xe mong ước của Hitler, và thật khổ cho những người nào hoặc tổ chức nào vô ý lỡ đứng cản đường! 

Porsche và một nhóm sản xuất lại được đưa sang Mỹ để tuyển dụng những chuyên viên người Mỹ cho nhà máy mới. Các kỹ sư chủ chốt nói được tiếng Đức được thâu nhận, và kiến thức sản-xuất-hàng-loạt của người Mỹ đã sẵn sàng để áp dụng tại Đức Quốc Xã. Một điều hơi ngạc nhiên là các hãng xe Mỹ vẫn chưa tỏ ý quan tâm một chút nào đối với kế hoạch của người Đức. Henry Ford còn tuyên bố như vầy: "Nếu có ai khác có thể làm ra những chiếc xe rẻ hơn và tốt hơn xe tôi, người đó đã làm cho tôi rồi". 

Các mẫu Bọ chạy bằng than và củi trong thời chiến: 

 

 



Con Bọ trong thời chiến 

Có một điều quan trọng nhất trong toàn bộ dự án là Hitler chẳng quan tâm đến việc khi nào thì chiếc xe chính thức được sản xuất. Volkswagen chỉ là một chiêu bài chính trị, một điểm lấy lòng công chúng, những người hỗ trợ bức thiết cho ông ta trên bước đường phiêu lưu quân sự. Nói có sách mách có chứng. Hai tháng trước khi khởi công nhà máy, Hitler đã thôn tính xong nước Áo. Hai ngày sau lễ khởi công, ông ta ký lệnh xâm lược Tiệp Khắc, và mười một tháng sau đó, chiếc búa Quốc Xã tiếp tục nện xuống Ba Lan. Người dân Đức luôn hành quân sau lưng Hitler. Chiếc Volkswagen, như một công cụ tuyên truyền và một lời hứa bất thành, đã bị lãng quên. Chỉ tội cho những chuyên gia Mỹ và gia đình của họ, đã bị lạc lõng tại Wolfsburg. 

Trong thời điểm cao trào của chiến tranh, nhà máy Wolfsburg lúc bấy giờ đã hoàn tất, được trưng dụng để sản xuất xe quân sự. Kỹ sư Porsche đã thiết kế lại chiếc Volkswagen, tăng công suất động cơ, tăng sức bền của giàn nhún và hộp số, sử dụng thân xe loại bốn chỗ, mui trần. Ngoại trừ động cơ được lắp phía sau, nó trông không khác với chiếc Jeep của Mỹ là mấy. Điểm tiện dụng nhất của chiếc VW thời chiến là trọng lượng của nó, chỉ nặng có 500 kg, và chỉ cần hai người có thể dựng nó dậy trong trường hợp xe bị lật. Nó phục vụ trên mọi trận tuyến, từ vùng sình lầy ở Ba Lan, miền băng giá ở Nga cho đến sa mạc cát nóng tại Châu Phi. Viên Tư lệnh vùng Rommel đã từng tuyên bố rằng nơi mà lạc đà bị sa lầy thì những chiếc VW vẫn hoạt động được! Có một phiên bản đặc biệt của nó dùng để lội nước. Với một chân vịt và bánh lái được gắn thêm vào, nó có thể bơi với vận tốc 24 km/giờ , và trên bộ thì vẫn đạt vận tốc 80 km/giờ. 


Và con Bọ "dân sự" bắt đầu cuộc đời mới 

Sau khi chiến tranh chấm dứt, cuối cùng thì chiếc VW cũng thực hiện được lời hứa của Hitler, nhưng trên quy mô toàn cầu. Nhà máy Wolfsburg lúc đó nằm trong vùng chiếm đóng của quân đội Anh, và trở thành một cứ điểm sửa chữa ô tô. Có hàng trăm công nhân và người tỵ nạn kéo đến đó để tìm việc và chính quyền Anh đã cho họ vào làm theo kiểu cầm chừng. Với những bản thiết kế đã hoàn tất, họ bắt đầu cho ra những thành phẩm Volkswagen vào năm 1946, mười ba năm sau lời hứa của Hitler. Nhưng lần này thì chiếc xe đã thật sự dành cho nhân dân. Những chiếc đầu tiên được bán ra tại Đức, và sau đó lan ra khắp Châu Âu. 

Vào năm 1948, chính quyền Anh cử Tiến sĩ Ing. Heinz Nordhoff, một nhà thiết kế đã từng làm việc cho BMW, vào chức vụ giám đốc hãng Volkswagen. Ông bắt đầu công việc của mình với một chính sách rất cụ thể. Đề cập đến lịch sử của chiếc xe dưới thời Hitler, ông nói: "Tương lai bắt đầu khi bạn cắt đứt tất cả những sợi dây nối với quá khứ". Nhà máy ngày một thịnh vượng và Nordhoff vẫn tiếp tục tại vụ cho đến khi nó được chuyển giao lại cho chính phủ Tây Đức. Sản lượng tăng lên vượt qua mọi dự đoán, và vào năm 1955 đã có hơn 1 triệu xe được ra lò. Đó là lần đầu tiên trong lịch sử xe hơi của Châu Âu, một mẫu xe đơn lẽ đã vượt qua con số hàng triệu nhiệm màu. Sau đó Nordhoff đã cho thành lập một trong những hệ thống dịch vụ hậu mãi lớn nhất thế giới. Với dịch vụ bảo trì và phụ tùng thay thế luôn sẵn sàng, chiếc Volkswagen bé nhỏ bắt đầu xuất hiện ở khắp mọi nơi trên trái đất. 
Vì tác giả bài này là người Mỹ nên ta có thể tính: 

1 gallon [US, liquid] = 3.7854118 liter 
1 mile [international] = 1,609.344 meter 

do đó 40 mpg tương đương với 0,58 lít/100 km  

Ai là cha đẻ con Bọ: Ferdinand Porsche hay Adolf Hitler? 
Mọi việc bắt đầu từ mùa hè năm 1933, khi Ferdinand Porsche được triệu tập đến khách sạn Kaiserhof tại Berlin để gặp nhà độc tài. Lúc đó ông Porche đã là một kỹ sư rất nổi tiếng. Ông đã từng làm trưởng bộ phận thiết kế cho các hãng Daimler-Benz, Auto-Union, và sau đó có một công ty riêng chuyên về tư vấn kỹ thuật. Trong cuộc họp riêng này, Hitler đã cho nhà kỹ sư biết về một kế hoạch sản xuất xe hơi. 

Nó phải nhỏ, khoảng 4 chỗ ngồi, có một động cơ bền bỉ, chỉ tiêu hao 6 lít/100km, và động cơ làm mát bằng không khí. Nguyên do là hầu hết dân Đức thời đó không có gara để xe. Chính Hitler là người phác thảo ra chiếc Volkswagen hiện đại từ năm 1933, và chính ông ta đã đặt tên nó là Volkswagen, trong tiếng Đức nghĩa là "xe của nhân dân", hay là "xe quần chúng", với điều kiện là phải bán ở giá rẻ. Lúc đó kỹ sư Porsche mới hỏi lại Hitler giá rẻ là bao nhiêu, và nhà độc tài vừa cười vừa trả lời: "Giá nào cũng được, Tiến sĩ Porche, bất cứ giá nào dưới 1.000 Mark!" 

Porsche tái mặt. Ngay cả nếu nói đùa, đây cũng là một mệnh lệnh và ông biết rằng không thể nào làm ra một chiếc xe hơi ở giá đó. Một ngàn Mark vào năm 1933 chỉ tương đương với 250 USD. Kể cả hãng Ford cũng không thể sản xuất ra xe với giá bèo như vậy. Sau khi rời cuộc họp, Porsche dẹp bỏ vấn đề này vì cho rằng đó chỉ là ý tưởng điên rồ của nhà độc tài trong nhất thời, nhưng ông đâu biết rằng Hitler đã có ý định dùng Volkswagen như một chiêu bài chính trị để thực hiện lời hứa của mình, nhằm giành lấy sự hậu thuẫn của người dân Đức. Mussolini đã làm cho những chiếc tàu hỏa Ý chạy đúng giờ, và Hitler thì muốn cho dân Đức nhà nhà có xe hơi. Những việc làm kiểu ban ơn của các nhà độc tài chỉ nhằm che đậy những hành động gian ác của họ. 

Một mẫu prototype khác vào năm 1937: 

 


Lời hứa của nhà độc tài và bàn tay của nhà thiết kế 


Gần một năm sau đó, đúng vào dịp khai mạc Triễn Lãm Ôtô Quốc Tế Berlin, Hitler với khuôn mặt tím ngắt trong bài phát biểu hùng hồn, đã đưa ra lời hứa với nhân dân Đức về chiếc xe hơi giá rẻ nhỏ nhắn. Và rồi kỹ sư Porsche đã nhận mệnh lệnh chính thức phải cho ra ba mẫu thiết kế ban đầu trong vòng mười tháng! Hitler còn bố trí cho các thành viên khác nhau của Hiệp Hội sản Xuất Ô Tô Đức (GAMS) cung cấp một số phụ tùng cho dự án. Để đạt hiệu quả, Hitler đã ra lệnh cho toàn bộ nền công nghiệp phải hợp lực để sản xuất ra chiếc xe. Tuy nhiên vẫn còn một vấn đề hóc búa trong nhiệm vụ đề ra, đó là giá của chiếc xe không được quá 900 Mark. Porsche rất đau đầu về chuyện này, vì ông biết rất rõ giá thành của một chiếc xe được sản xuất đại trà nhất thế giới vào thời điểm đó, đó là chiếc Ford. Tuy vậy, ít khi nào hãng Ford lại sản xuất dưới 1 triệu chiếc cho mỗi mẫu xe, và chi phí cho mỗi chiếc cũng vào khoảng 2.600 Mark. Nhưng không ai dám nói "Không" với nhà độc tài nham hiểm này, và thế là công việc được tiến hành. 

Có một điều mà Hitler chưa biết là kỹ sư Porsche cũng đã từng thiết kế và chế tạo xe loại nhỏ. Vào năm 1932 ông đã cộng tác với hãng xe NSU (một hãng xe có bề dày lịch sử của Đức, thành lập năm 1873, đến năm 1969 thì thuộc về VW/Audi, và đến 1984 thì tên NSU tuyệt tích hẳn) xây dựng nên ba mẫu xe rất tương đồng với chiếc Volkswagen hiện thời. Với động cơ nằm phía sau, làm mát bằng không khí, hình thù nhỏ nhắn, hẳn đây là những chiếc xe mà nhà độc tài mong muốn. Vậy là Porsche đã có cùng một ý tưởng trước đó, và ngay cả cái tên nghe cũng hao hao: Volksauto. Nhưng chúng đã không bao giờ được sản xuất vì hãng NSU đã không chấp thuận. Ngay cả Porsche cũng muốn quên chúng luôn, mãi cho đến khi Hitler khơi lại câu chuyện. Và rồi Porsche bắt tay vào việc tái thiết kế chiếc Volksauto, bằng cách lập một xưởng nhỏ ngay trong ga-ra nhà mình, thực hiện công việc một cách tỉ mỉ, không vội vàng. Cùng thời gian đó, ông cũng chế tạo những chiếc xe đua cho Auto-Union, và ông quan tâm thật sự đến việc đánh bại người Ý hơn là làm thỏa mãn ý tưởng đột xuất này của Hitler. 

Nhưng Hitler đã không coi đó là ý tưởng bất chợt. Trong những bài diễn văn liên tiếp, ông ta tiếp tục hứa với dân chúng về chiếc Volkswagen, và phía sau hậu trường ông ta không ngừng gây sức ép lên Porsche và GAMS. Thật sự là Porsche bị vào thế trên đe dưới búa, ông không thể từ chối đối với Hitler còn các nhà sản xuất thì cứ dây dưa hoãn binh. Họ không muốn tham gia vào một dự án mà sẽ có thể đẩy họ vào thế cạnh tranh quyết liệt. 

Mẫu "Bọ lội nước" năm 1942-1944 của Quân đội Đức: 

 

 


Gom chút kinh nghiệm sản xuất từ Mỹ 

Vào năm 1935, Porsche sang Mỹ tham quan. Ông đi một vòng các hãng General Motors, Packard và Ford để quan sát kỹ lưỡng các dây chuyền sản xuất. Ông chú ý đến các công cụ chế tạo động cơ và các khuôn dập thân xe và nhận thấy chúng khác với phương pháp sản xuất tại Châu Âu. Hệ thống sản xuất của người Mỹ đã cho ra số lượng xe quá lớn, điều mà Châu Âu chưa bao giờ làm được. Khi quay trở về, Porsche nhận thức được rằng vốn liếng của các hãng tư nhân ở Đức không thể tạo lập được những hoạt động kiểu như vậy, và chỉ có nhà nước mới có thể kham nổi. 

Cuối cùng vào năm 1936, ba mẫu xe đầu tiên cũng ra đời. Sau những thử nghiệm gắt gao, Porsche cũng hài lòng, và vào dịp Triển Lãm Ôtô năm 1937, Hitler đã công bố sẽ đưa vào sản xuất nay mai. Sắt thép được kiểm soát chặt chẽ theo chế độ phân phối đối với các nhà sản xuất ngoài nghành ô tô. Đất nước Quốc xã đang lấy lại vị thế của mình bằng một cuộc báo thù! Robert Ley, người đứng đầu phong trào "Biến niềm vui thành sức mạnh" được chỉ định thành lập một nhà máy tại Wolfsburg, và Hitler đã có mặt trong buổi lễ khởi công. Với sự hỗ trợ tài chính của Đảng Quốc xã (Nazi), không gì có thể cản nổi sự tăng tốc của chiếc Volkswagen. Trước khi nhà máy được hoàn thành, Porsche cần ba mươi chiếc xe mẫu để hoàn tất các cuộc thử nghiệm, và chúng được giao cho một nhà máy của Daimler-Benz chế tạo. Cuộc thử nghiệm dưới sự chỉ huy của người con trai của Porsche, tên Ferry, đã diễn ra dưới mọi điều kiện, hoàn cảnh trong một thời gian ngắn nhất có thể. Cả quân đội cũng được huy động để hổ trợ dẹp chướng ngại. Đây là chiếc xe mong ước của Hitler, và thật khổ cho những người nào hoặc tổ chức nào vô ý lỡ đứng cản đường! 

Porsche và một nhóm sản xuất lại được đưa sang Mỹ để tuyển dụng những chuyên viên người Mỹ cho nhà máy mới. Các kỹ sư chủ chốt nói được tiếng Đức được thâu nhận, và kiến thức sản-xuất-hàng-loạt của người Mỹ đã sẵn sàng để áp dụng tại Đức Quốc Xã. Một điều hơi ngạc nhiên là các hãng xe Mỹ vẫn chưa tỏ ý quan tâm một chút nào đối với kế hoạch của người Đức. Henry Ford còn tuyên bố như vầy: "Nếu có ai khác có thể làm ra những chiếc xe rẻ hơn và tốt hơn xe tôi, người đó đã làm cho tôi rồi". 

Các mẫu Bọ chạy bằng than và củi trong thời chiến: 

 

 



Con Bọ trong thời chiến 

Có một điều quan trọng nhất trong toàn bộ dự án là Hitler chẳng quan tâm đến việc khi nào thì chiếc xe chính thức được sản xuất. Volkswagen chỉ là một chiêu bài chính trị, một điểm lấy lòng công chúng, những người hỗ trợ bức thiết cho ông ta trên bước đường phiêu lưu quân sự. Nói có sách mách có chứng. Hai tháng trước khi khởi công nhà máy, Hitler đã thôn tính xong nước Áo. Hai ngày sau lễ khởi công, ông ta ký lệnh xâm lược Tiệp Khắc, và mười một tháng sau đó, chiếc búa Quốc Xã tiếp tục nện xuống Ba Lan. Người dân Đức luôn hành quân sau lưng Hitler. Chiếc Volkswagen, như một công cụ tuyên truyền và một lời hứa bất thành, đã bị lãng quên. Chỉ tội cho những chuyên gia Mỹ và gia đình của họ, đã bị lạc lõng tại Wolfsburg. 

Trong thời điểm cao trào của chiến tranh, nhà máy Wolfsburg lúc bấy giờ đã hoàn tất, được trưng dụng để sản xuất xe quân sự. Kỹ sư Porsche đã thiết kế lại chiếc Volkswagen, tăng công suất động cơ, tăng sức bền của giàn nhún và hộp số, sử dụng thân xe loại bốn chỗ, mui trần. Ngoại trừ động cơ được lắp phía sau, nó trông không khác với chiếc Jeep của Mỹ là mấy. Điểm tiện dụng nhất của chiếc VW thời chiến là trọng lượng của nó, chỉ nặng có 500 kg, và chỉ cần hai người có thể dựng nó dậy trong trường hợp xe bị lật. Nó phục vụ trên mọi trận tuyến, từ vùng sình lầy ở Ba Lan, miền băng giá ở Nga cho đến sa mạc cát nóng tại Châu Phi. Viên Tư lệnh vùng Rommel đã từng tuyên bố rằng nơi mà lạc đà bị sa lầy thì những chiếc VW vẫn hoạt động được! Có một phiên bản đặc biệt của nó dùng để lội nước. Với một chân vịt và bánh lái được gắn thêm vào, nó có thể bơi với vận tốc 24 km/giờ , và trên bộ thì vẫn đạt vận tốc 80 km/giờ. 


Và con Bọ "dân sự" bắt đầu cuộc đời mới 

Sau khi chiến tranh chấm dứt, cuối cùng thì chiếc VW cũng thực hiện được lời hứa của Hitler, nhưng trên quy mô toàn cầu. Nhà máy Wolfsburg lúc đó nằm trong vùng chiếm đóng của quân đội Anh, và trở thành một cứ điểm sửa chữa ô tô. Có hàng trăm công nhân và người tỵ nạn kéo đến đó để tìm việc và chính quyền Anh đã cho họ vào làm theo kiểu cầm chừng. Với những bản thiết kế đã hoàn tất, họ bắt đầu cho ra những thành phẩm Volkswagen vào năm 1946, mười ba năm sau lời hứa của Hitler. Nhưng lần này thì chiếc xe đã thật sự dành cho nhân dân. Những chiếc đầu tiên được bán ra tại Đức, và sau đó lan ra khắp Châu Âu. 

Vào năm 1948, chính quyền Anh cử Tiến sĩ Ing. Heinz Nordhoff, một nhà thiết kế đã từng làm việc cho BMW, vào chức vụ giám đốc hãng Volkswagen. Ông bắt đầu công việc của mình với một chính sách rất cụ thể. Đề cập đến lịch sử của chiếc xe dưới thời Hitler, ông nói: "Tương lai bắt đầu khi bạn cắt đứt tất cả những sợi dây nối với quá khứ". Nhà máy ngày một thịnh vượng và Nordhoff vẫn tiếp tục tại vụ cho đến khi nó được chuyển giao lại cho chính phủ Tây Đức. Sản lượng tăng lên vượt qua mọi dự đoán, và vào năm 1955 đã có hơn 1 triệu xe được ra lò. Đó là lần đầu tiên trong lịch sử xe hơi của Châu Âu, một mẫu xe đơn lẽ đã vượt qua con số hàng triệu nhiệm màu. Sau đó Nordhoff đã cho thành lập một trong những hệ thống dịch vụ hậu mãi lớn nhất thế giới. Với dịch vụ bảo trì và phụ tùng thay thế luôn sẵn sàng, chiếc Volkswagen bé nhỏ bắt đầu xuất hiện ở khắp mọi nơi trên trái đất. 
Vì tác giả bài này là người Mỹ nên ta có thể tính: 

1 gallon [US, liquid] = 3.7854118 liter 
1 mile [international] = 1,609.344 meter 

do đó 40 mpg tương đương với 0,58 lít/100 km  

Mọi việc bắt đầu từ mùa hè năm 1933, khi Ferdinand Porsche được triệu tập đến khách sạn Kaiserhof tại Berlin để gặp nhà độc tài. Lúc đó ông Porche đã là một kỹ sư rất nổi tiếng. Ông đã từng làm trưởng bộ phận thiết kế cho các hãng Daimler-Benz, Auto-Union, và sau đó có một công ty riêng chuyên về tư vấn kỹ thuật. Trong cuộc họp riêng này, Hitler đã cho nhà kỹ sư biết về một kế hoạch sản xuất xe hơi. 
Nó phải nhỏ, khoảng 4 chỗ ngồi, có một động cơ bền bỉ, chỉ tiêu hao 6 lít/100km, và động cơ làm mát bằng không khí. Nguyên do là hầu hết dân Đức thời đó không có gara để xe. Chính Hitler là người phác thảo ra chiếc Volkswagen hiện đại từ năm 1933, và chính ông ta đã đặt tên nó là Volkswagen, trong tiếng Đức nghĩa là "xe của nhân dân", hay là "xe quần chúng", với điều kiện là phải bán ở giá rẻ. Lúc đó kỹ sư Porsche mới hỏi lại Hitler giá rẻ là bao nhiêu, và nhà độc tài vừa cười vừa trả lời: "Giá nào cũng được, Tiến sĩ Porche, bất cứ giá nào dưới 1.000 Mark!" 

Porsche tái mặt. Ngay cả nếu nói đùa, đây cũng là một mệnh lệnh và ông biết rằng không thể nào làm ra một chiếc xe hơi ở giá đó. Một ngàn Mark vào năm 1933 chỉ tương đương với 250 USD. Kể cả hãng Ford cũng không thể sản xuất ra xe với giá bèo như vậy. Sau khi rời cuộc họp, Porsche dẹp bỏ vấn đề này vì cho rằng đó chỉ là ý tưởng điên rồ của nhà độc tài trong nhất thời, nhưng ông đâu biết rằng Hitler đã có ý định dùng Volkswagen như một chiêu bài chính trị để thực hiện lời hứa của mình, nhằm giành lấy sự hậu thuẫn của người dân Đức. Mussolini đã làm cho những chiếc tàu hỏa Ý chạy đúng giờ, và Hitler thì muốn cho dân Đức nhà nhà có xe hơi. Những việc làm kiểu ban ơn của các nhà độc tài chỉ nhằm che đậy những hành động gian ác của họ. 

Một mẫu prototype khác vào năm 1937: 

 


Lời hứa của nhà độc tài và bàn tay của nhà thiết kế 


Gần một năm sau đó, đúng vào dịp khai mạc Triễn Lãm Ôtô Quốc Tế Berlin, Hitler với khuôn mặt tím ngắt trong bài phát biểu hùng hồn, đã đưa ra lời hứa với nhân dân Đức về chiếc xe hơi giá rẻ nhỏ nhắn. Và rồi kỹ sư Porsche đã nhận mệnh lệnh chính thức phải cho ra ba mẫu thiết kế ban đầu trong vòng mười tháng! Hitler còn bố trí cho các thành viên khác nhau của Hiệp Hội sản Xuất Ô Tô Đức (GAMS) cung cấp một số phụ tùng cho dự án. Để đạt hiệu quả, Hitler đã ra lệnh cho toàn bộ nền công nghiệp phải hợp lực để sản xuất ra chiếc xe. Tuy nhiên vẫn còn một vấn đề hóc búa trong nhiệm vụ đề ra, đó là giá của chiếc xe không được quá 900 Mark. Porsche rất đau đầu về chuyện này, vì ông biết rất rõ giá thành của một chiếc xe được sản xuất đại trà nhất thế giới vào thời điểm đó, đó là chiếc Ford. Tuy vậy, ít khi nào hãng Ford lại sản xuất dưới 1 triệu chiếc cho mỗi mẫu xe, và chi phí cho mỗi chiếc cũng vào khoảng 2.600 Mark. Nhưng không ai dám nói "Không" với nhà độc tài nham hiểm này, và thế là công việc được tiến hành. 

Có một điều mà Hitler chưa biết là kỹ sư Porsche cũng đã từng thiết kế và chế tạo xe loại nhỏ. Vào năm 1932 ông đã cộng tác với hãng xe NSU (một hãng xe có bề dày lịch sử của Đức, thành lập năm 1873, đến năm 1969 thì thuộc về VW/Audi, và đến 1984 thì tên NSU tuyệt tích hẳn) xây dựng nên ba mẫu xe rất tương đồng với chiếc Volkswagen hiện thời. Với động cơ nằm phía sau, làm mát bằng không khí, hình thù nhỏ nhắn, hẳn đây là những chiếc xe mà nhà độc tài mong muốn. Vậy là Porsche đã có cùng một ý tưởng trước đó, và ngay cả cái tên nghe cũng hao hao: Volksauto. Nhưng chúng đã không bao giờ được sản xuất vì hãng NSU đã không chấp thuận. Ngay cả Porsche cũng muốn quên chúng luôn, mãi cho đến khi Hitler khơi lại câu chuyện. Và rồi Porsche bắt tay vào việc tái thiết kế chiếc Volksauto, bằng cách lập một xưởng nhỏ ngay trong ga-ra nhà mình, thực hiện công việc một cách tỉ mỉ, không vội vàng. Cùng thời gian đó, ông cũng chế tạo những chiếc xe đua cho Auto-Union, và ông quan tâm thật sự đến việc đánh bại người Ý hơn là làm thỏa mãn ý tưởng đột xuất này của Hitler. 

Nhưng Hitler đã không coi đó là ý tưởng bất chợt. Trong những bài diễn văn liên tiếp, ông ta tiếp tục hứa với dân chúng về chiếc Volkswagen, và phía sau hậu trường ông ta không ngừng gây sức ép lên Porsche và GAMS. Thật sự là Porsche bị vào thế trên đe dưới búa, ông không thể từ chối đối với Hitler còn các nhà sản xuất thì cứ dây dưa hoãn binh. Họ không muốn tham gia vào một dự án mà sẽ có thể đẩy họ vào thế cạnh tranh quyết liệt. 

Mẫu "Bọ lội nước" năm 1942-1944 của Quân đội Đức: 

 

 


Gom chút kinh nghiệm sản xuất từ Mỹ 

Vào năm 1935, Porsche sang Mỹ tham quan. Ông đi một vòng các hãng General Motors, Packard và Ford để quan sát kỹ lưỡng các dây chuyền sản xuất. Ông chú ý đến các công cụ chế tạo động cơ và các khuôn dập thân xe và nhận thấy chúng khác với phương pháp sản xuất tại Châu Âu. Hệ thống sản xuất của người Mỹ đã cho ra số lượng xe quá lớn, điều mà Châu Âu chưa bao giờ làm được. Khi quay trở về, Porsche nhận thức được rằng vốn liếng của các hãng tư nhân ở Đức không thể tạo lập được những hoạt động kiểu như vậy, và chỉ có nhà nước mới có thể kham nổi. 

Cuối cùng vào năm 1936, ba mẫu xe đầu tiên cũng ra đời. Sau những thử nghiệm gắt gao, Porsche cũng hài lòng, và vào dịp Triển Lãm Ôtô năm 1937, Hitler đã công bố sẽ đưa vào sản xuất nay mai. Sắt thép được kiểm soát chặt chẽ theo chế độ phân phối đối với các nhà sản xuất ngoài nghành ô tô. Đất nước Quốc xã đang lấy lại vị thế của mình bằng một cuộc báo thù! Robert Ley, người đứng đầu phong trào "Biến niềm vui thành sức mạnh" được chỉ định thành lập một nhà máy tại Wolfsburg, và Hitler đã có mặt trong buổi lễ khởi công. Với sự hỗ trợ tài chính của Đảng Quốc xã (Nazi), không gì có thể cản nổi sự tăng tốc của chiếc Volkswagen. Trước khi nhà máy được hoàn thành, Porsche cần ba mươi chiếc xe mẫu để hoàn tất các cuộc thử nghiệm, và chúng được giao cho một nhà máy của Daimler-Benz chế tạo. Cuộc thử nghiệm dưới sự chỉ huy của người con trai của Porsche, tên Ferry, đã diễn ra dưới mọi điều kiện, hoàn cảnh trong một thời gian ngắn nhất có thể. Cả quân đội cũng được huy động để hổ trợ dẹp chướng ngại. Đây là chiếc xe mong ước của Hitler, và thật khổ cho những người nào hoặc tổ chức nào vô ý lỡ đứng cản đường! 

Porsche và một nhóm sản xuất lại được đưa sang Mỹ để tuyển dụng những chuyên viên người Mỹ cho nhà máy mới. Các kỹ sư chủ chốt nói được tiếng Đức được thâu nhận, và kiến thức sản-xuất-hàng-loạt của người Mỹ đã sẵn sàng để áp dụng tại Đức Quốc Xã. Một điều hơi ngạc nhiên là các hãng xe Mỹ vẫn chưa tỏ ý quan tâm một chút nào đối với kế hoạch của người Đức. Henry Ford còn tuyên bố như vầy: "Nếu có ai khác có thể làm ra những chiếc xe rẻ hơn và tốt hơn xe tôi, người đó đã làm cho tôi rồi". 

Các mẫu Bọ chạy bằng than và củi trong thời chiến: 

 

 



Con Bọ trong thời chiến 

Có một điều quan trọng nhất trong toàn bộ dự án là Hitler chẳng quan tâm đến việc khi nào thì chiếc xe chính thức được sản xuất. Volkswagen chỉ là một chiêu bài chính trị, một điểm lấy lòng công chúng, những người hỗ trợ bức thiết cho ông ta trên bước đường phiêu lưu quân sự. Nói có sách mách có chứng. Hai tháng trước khi khởi công nhà máy, Hitler đã thôn tính xong nước Áo. Hai ngày sau lễ khởi công, ông ta ký lệnh xâm lược Tiệp Khắc, và mười một tháng sau đó, chiếc búa Quốc Xã tiếp tục nện xuống Ba Lan. Người dân Đức luôn hành quân sau lưng Hitler. Chiếc Volkswagen, như một công cụ tuyên truyền và một lời hứa bất thành, đã bị lãng quên. Chỉ tội cho những chuyên gia Mỹ và gia đình của họ, đã bị lạc lõng tại Wolfsburg. 

Trong thời điểm cao trào của chiến tranh, nhà máy Wolfsburg lúc bấy giờ đã hoàn tất, được trưng dụng để sản xuất xe quân sự. Kỹ sư Porsche đã thiết kế lại chiếc Volkswagen, tăng công suất động cơ, tăng sức bền của giàn nhún và hộp số, sử dụng thân xe loại bốn chỗ, mui trần. Ngoại trừ động cơ được lắp phía sau, nó trông không khác với chiếc Jeep của Mỹ là mấy. Điểm tiện dụng nhất của chiếc VW thời chiến là trọng lượng của nó, chỉ nặng có 500 kg, và chỉ cần hai người có thể dựng nó dậy trong trường hợp xe bị lật. Nó phục vụ trên mọi trận tuyến, từ vùng sình lầy ở Ba Lan, miền băng giá ở Nga cho đến sa mạc cát nóng tại Châu Phi. Viên Tư lệnh vùng Rommel đã từng tuyên bố rằng nơi mà lạc đà bị sa lầy thì những chiếc VW vẫn hoạt động được! Có một phiên bản đặc biệt của nó dùng để lội nước. Với một chân vịt và bánh lái được gắn thêm vào, nó có thể bơi với vận tốc 24 km/giờ , và trên bộ thì vẫn đạt vận tốc 80 km/giờ. 


Và con Bọ "dân sự" bắt đầu cuộc đời mới 

Sau khi chiến tranh chấm dứt, cuối cùng thì chiếc VW cũng thực hiện được lời hứa của Hitler, nhưng trên quy mô toàn cầu. Nhà máy Wolfsburg lúc đó nằm trong vùng chiếm đóng của quân đội Anh, và trở thành một cứ điểm sửa chữa ô tô. Có hàng trăm công nhân và người tỵ nạn kéo đến đó để tìm việc và chính quyền Anh đã cho họ vào làm theo kiểu cầm chừng. Với những bản thiết kế đã hoàn tất, họ bắt đầu cho ra những thành phẩm Volkswagen vào năm 1946, mười ba năm sau lời hứa của Hitler. Nhưng lần này thì chiếc xe đã thật sự dành cho nhân dân. Những chiếc đầu tiên được bán ra tại Đức, và sau đó lan ra khắp Châu Âu. 

Vào năm 1948, chính quyền Anh cử Tiến sĩ Ing. Heinz Nordhoff, một nhà thiết kế đã từng làm việc cho BMW, vào chức vụ giám đốc hãng Volkswagen. Ông bắt đầu công việc của mình với một chính sách rất cụ thể. Đề cập đến lịch sử của chiếc xe dưới thời Hitler, ông nói: "Tương lai bắt đầu khi bạn cắt đứt tất cả những sợi dây nối với quá khứ". Nhà máy ngày một thịnh vượng và Nordhoff vẫn tiếp tục tại vụ cho đến khi nó được chuyển giao lại cho chính phủ Tây Đức. Sản lượng tăng lên vượt qua mọi dự đoán, và vào năm 1955 đã có hơn 1 triệu xe được ra lò. Đó là lần đầu tiên trong lịch sử xe hơi của Châu Âu, một mẫu xe đơn lẽ đã vượt qua con số hàng triệu nhiệm màu. Sau đó Nordhoff đã cho thành lập một trong những hệ thống dịch vụ hậu mãi lớn nhất thế giới. Với dịch vụ bảo trì và phụ tùng thay thế luôn sẵn sàng, chiếc Volkswagen bé nhỏ bắt đầu xuất hiện ở khắp mọi nơi trên trái đất. 
Vì tác giả bài này là người Mỹ nên ta có thể tính: 

1 gallon [US, liquid] = 3.7854118 liter 
1 mile [international] = 1,609.344 meter 

do đó 40 mpg tương đương với 0,58 lít/100 km  

Nó phải nhỏ, khoảng 4 chỗ ngồi, có một động cơ bền bỉ, chỉ tiêu hao 6 lít/100km, và động cơ làm mát bằng không khí. Nguyên do là hầu hết dân Đức thời đó không có gara để xe. Chính Hitler là người phác thảo ra chiếc Volkswagen hiện đại từ năm 1933, và chính ông ta đã đặt tên nó là Volkswagen, trong tiếng Đức nghĩa là "xe của nhân dân", hay là "xe quần chúng", với điều kiện là phải bán ở giá rẻ. Lúc đó kỹ sư Porsche mới hỏi lại Hitler giá rẻ là bao nhiêu, và nhà độc tài vừa cười vừa trả lời: "Giá nào cũng được, Tiến sĩ Porche, bất cứ giá nào dưới 1.000 Mark!" 
Porsche tái mặt. Ngay cả nếu nói đùa, đây cũng là một mệnh lệnh và ông biết rằng không thể nào làm ra một chiếc xe hơi ở giá đó. Một ngàn Mark vào năm 1933 chỉ tương đương với 250 USD. Kể cả hãng Ford cũng không thể sản xuất ra xe với giá bèo như vậy. Sau khi rời cuộc họp, Porsche dẹp bỏ vấn đề này vì cho rằng đó chỉ là ý tưởng điên rồ của nhà độc tài trong nhất thời, nhưng ông đâu biết rằng Hitler đã có ý định dùng Volkswagen như một chiêu bài chính trị để thực hiện lời hứa của mình, nhằm giành lấy sự hậu thuẫn của người dân Đức. Mussolini đã làm cho những chiếc tàu hỏa Ý chạy đúng giờ, và Hitler thì muốn cho dân Đức nhà nhà có xe hơi. Những việc làm kiểu ban ơn của các nhà độc tài chỉ nhằm che đậy những hành động gian ác của họ. 

Một mẫu prototype khác vào năm 1937: 

 


Lời hứa của nhà độc tài và bàn tay của nhà thiết kế 


Gần một năm sau đó, đúng vào dịp khai mạc Triễn Lãm Ôtô Quốc Tế Berlin, Hitler với khuôn mặt tím ngắt trong bài phát biểu hùng hồn, đã đưa ra lời hứa với nhân dân Đức về chiếc xe hơi giá rẻ nhỏ nhắn. Và rồi kỹ sư Porsche đã nhận mệnh lệnh chính thức phải cho ra ba mẫu thiết kế ban đầu trong vòng mười tháng! Hitler còn bố trí cho các thành viên khác nhau của Hiệp Hội sản Xuất Ô Tô Đức (GAMS) cung cấp một số phụ tùng cho dự án. Để đạt hiệu quả, Hitler đã ra lệnh cho toàn bộ nền công nghiệp phải hợp lực để sản xuất ra chiếc xe. Tuy nhiên vẫn còn một vấn đề hóc búa trong nhiệm vụ đề ra, đó là giá của chiếc xe không được quá 900 Mark. Porsche rất đau đầu về chuyện này, vì ông biết rất rõ giá thành của một chiếc xe được sản xuất đại trà nhất thế giới vào thời điểm đó, đó là chiếc Ford. Tuy vậy, ít khi nào hãng Ford lại sản xuất dưới 1 triệu chiếc cho mỗi mẫu xe, và chi phí cho mỗi chiếc cũng vào khoảng 2.600 Mark. Nhưng không ai dám nói "Không" với nhà độc tài nham hiểm này, và thế là công việc được tiến hành. 

Có một điều mà Hitler chưa biết là kỹ sư Porsche cũng đã từng thiết kế và chế tạo xe loại nhỏ. Vào năm 1932 ông đã cộng tác với hãng xe NSU (một hãng xe có bề dày lịch sử của Đức, thành lập năm 1873, đến năm 1969 thì thuộc về VW/Audi, và đến 1984 thì tên NSU tuyệt tích hẳn) xây dựng nên ba mẫu xe rất tương đồng với chiếc Volkswagen hiện thời. Với động cơ nằm phía sau, làm mát bằng không khí, hình thù nhỏ nhắn, hẳn đây là những chiếc xe mà nhà độc tài mong muốn. Vậy là Porsche đã có cùng một ý tưởng trước đó, và ngay cả cái tên nghe cũng hao hao: Volksauto. Nhưng chúng đã không bao giờ được sản xuất vì hãng NSU đã không chấp thuận. Ngay cả Porsche cũng muốn quên chúng luôn, mãi cho đến khi Hitler khơi lại câu chuyện. Và rồi Porsche bắt tay vào việc tái thiết kế chiếc Volksauto, bằng cách lập một xưởng nhỏ ngay trong ga-ra nhà mình, thực hiện công việc một cách tỉ mỉ, không vội vàng. Cùng thời gian đó, ông cũng chế tạo những chiếc xe đua cho Auto-Union, và ông quan tâm thật sự đến việc đánh bại người Ý hơn là làm thỏa mãn ý tưởng đột xuất này của Hitler. 

Nhưng Hitler đã không coi đó là ý tưởng bất chợt. Trong những bài diễn văn liên tiếp, ông ta tiếp tục hứa với dân chúng về chiếc Volkswagen, và phía sau hậu trường ông ta không ngừng gây sức ép lên Porsche và GAMS. Thật sự là Porsche bị vào thế trên đe dưới búa, ông không thể từ chối đối với Hitler còn các nhà sản xuất thì cứ dây dưa hoãn binh. Họ không muốn tham gia vào một dự án mà sẽ có thể đẩy họ vào thế cạnh tranh quyết liệt. 

Mẫu "Bọ lội nước" năm 1942-1944 của Quân đội Đức: 

 

 


Gom chút kinh nghiệm sản xuất từ Mỹ 

Vào năm 1935, Porsche sang Mỹ tham quan. Ông đi một vòng các hãng General Motors, Packard và Ford để quan sát kỹ lưỡng các dây chuyền sản xuất. Ông chú ý đến các công cụ chế tạo động cơ và các khuôn dập thân xe và nhận thấy chúng khác với phương pháp sản xuất tại Châu Âu. Hệ thống sản xuất của người Mỹ đã cho ra số lượng xe quá lớn, điều mà Châu Âu chưa bao giờ làm được. Khi quay trở về, Porsche nhận thức được rằng vốn liếng của các hãng tư nhân ở Đức không thể tạo lập được những hoạt động kiểu như vậy, và chỉ có nhà nước mới có thể kham nổi. 

Cuối cùng vào năm 1936, ba mẫu xe đầu tiên cũng ra đời. Sau những thử nghiệm gắt gao, Porsche cũng hài lòng, và vào dịp Triển Lãm Ôtô năm 1937, Hitler đã công bố sẽ đưa vào sản xuất nay mai. Sắt thép được kiểm soát chặt chẽ theo chế độ phân phối đối với các nhà sản xuất ngoài nghành ô tô. Đất nước Quốc xã đang lấy lại vị thế của mình bằng một cuộc báo thù! Robert Ley, người đứng đầu phong trào "Biến niềm vui thành sức mạnh" được chỉ định thành lập một nhà máy tại Wolfsburg, và Hitler đã có mặt trong buổi lễ khởi công. Với sự hỗ trợ tài chính của Đảng Quốc xã (Nazi), không gì có thể cản nổi sự tăng tốc của chiếc Volkswagen. Trước khi nhà máy được hoàn thành, Porsche cần ba mươi chiếc xe mẫu để hoàn tất các cuộc thử nghiệm, và chúng được giao cho một nhà máy của Daimler-Benz chế tạo. Cuộc thử nghiệm dưới sự chỉ huy của người con trai của Porsche, tên Ferry, đã diễn ra dưới mọi điều kiện, hoàn cảnh trong một thời gian ngắn nhất có thể. Cả quân đội cũng được huy động để hổ trợ dẹp chướng ngại. Đây là chiếc xe mong ước của Hitler, và thật khổ cho những người nào hoặc tổ chức nào vô ý lỡ đứng cản đường! 

Porsche và một nhóm sản xuất lại được đưa sang Mỹ để tuyển dụng những chuyên viên người Mỹ cho nhà máy mới. Các kỹ sư chủ chốt nói được tiếng Đức được thâu nhận, và kiến thức sản-xuất-hàng-loạt của người Mỹ đã sẵn sàng để áp dụng tại Đức Quốc Xã. Một điều hơi ngạc nhiên là các hãng xe Mỹ vẫn chưa tỏ ý quan tâm một chút nào đối với kế hoạch của người Đức. Henry Ford còn tuyên bố như vầy: "Nếu có ai khác có thể làm ra những chiếc xe rẻ hơn và tốt hơn xe tôi, người đó đã làm cho tôi rồi". 

Các mẫu Bọ chạy bằng than và củi trong thời chiến: 

 

 



Con Bọ trong thời chiến 

Có một điều quan trọng nhất trong toàn bộ dự án là Hitler chẳng quan tâm đến việc khi nào thì chiếc xe chính thức được sản xuất. Volkswagen chỉ là một chiêu bài chính trị, một điểm lấy lòng công chúng, những người hỗ trợ bức thiết cho ông ta trên bước đường phiêu lưu quân sự. Nói có sách mách có chứng. Hai tháng trước khi khởi công nhà máy, Hitler đã thôn tính xong nước Áo. Hai ngày sau lễ khởi công, ông ta ký lệnh xâm lược Tiệp Khắc, và mười một tháng sau đó, chiếc búa Quốc Xã tiếp tục nện xuống Ba Lan. Người dân Đức luôn hành quân sau lưng Hitler. Chiếc Volkswagen, như một công cụ tuyên truyền và một lời hứa bất thành, đã bị lãng quên. Chỉ tội cho những chuyên gia Mỹ và gia đình của họ, đã bị lạc lõng tại Wolfsburg. 

Trong thời điểm cao trào của chiến tranh, nhà máy Wolfsburg lúc bấy giờ đã hoàn tất, được trưng dụng để sản xuất xe quân sự. Kỹ sư Porsche đã thiết kế lại chiếc Volkswagen, tăng công suất động cơ, tăng sức bền của giàn nhún và hộp số, sử dụng thân xe loại bốn chỗ, mui trần. Ngoại trừ động cơ được lắp phía sau, nó trông không khác với chiếc Jeep của Mỹ là mấy. Điểm tiện dụng nhất của chiếc VW thời chiến là trọng lượng của nó, chỉ nặng có 500 kg, và chỉ cần hai người có thể dựng nó dậy trong trường hợp xe bị lật. Nó phục vụ trên mọi trận tuyến, từ vùng sình lầy ở Ba Lan, miền băng giá ở Nga cho đến sa mạc cát nóng tại Châu Phi. Viên Tư lệnh vùng Rommel đã từng tuyên bố rằng nơi mà lạc đà bị sa lầy thì những chiếc VW vẫn hoạt động được! Có một phiên bản đặc biệt của nó dùng để lội nước. Với một chân vịt và bánh lái được gắn thêm vào, nó có thể bơi với vận tốc 24 km/giờ , và trên bộ thì vẫn đạt vận tốc 80 km/giờ. 


Và con Bọ "dân sự" bắt đầu cuộc đời mới 

Sau khi chiến tranh chấm dứt, cuối cùng thì chiếc VW cũng thực hiện được lời hứa của Hitler, nhưng trên quy mô toàn cầu. Nhà máy Wolfsburg lúc đó nằm trong vùng chiếm đóng của quân đội Anh, và trở thành một cứ điểm sửa chữa ô tô. Có hàng trăm công nhân và người tỵ nạn kéo đến đó để tìm việc và chính quyền Anh đã cho họ vào làm theo kiểu cầm chừng. Với những bản thiết kế đã hoàn tất, họ bắt đầu cho ra những thành phẩm Volkswagen vào năm 1946, mười ba năm sau lời hứa của Hitler. Nhưng lần này thì chiếc xe đã thật sự dành cho nhân dân. Những chiếc đầu tiên được bán ra tại Đức, và sau đó lan ra khắp Châu Âu. 

Vào năm 1948, chính quyền Anh cử Tiến sĩ Ing. Heinz Nordhoff, một nhà thiết kế đã từng làm việc cho BMW, vào chức vụ giám đốc hãng Volkswagen. Ông bắt đầu công việc của mình với một chính sách rất cụ thể. Đề cập đến lịch sử của chiếc xe dưới thời Hitler, ông nói: "Tương lai bắt đầu khi bạn cắt đứt tất cả những sợi dây nối với quá khứ". Nhà máy ngày một thịnh vượng và Nordhoff vẫn tiếp tục tại vụ cho đến khi nó được chuyển giao lại cho chính phủ Tây Đức. Sản lượng tăng lên vượt qua mọi dự đoán, và vào năm 1955 đã có hơn 1 triệu xe được ra lò. Đó là lần đầu tiên trong lịch sử xe hơi của Châu Âu, một mẫu xe đơn lẽ đã vượt qua con số hàng triệu nhiệm màu. Sau đó Nordhoff đã cho thành lập một trong những hệ thống dịch vụ hậu mãi lớn nhất thế giới. Với dịch vụ bảo trì và phụ tùng thay thế luôn sẵn sàng, chiếc Volkswagen bé nhỏ bắt đầu xuất hiện ở khắp mọi nơi trên trái đất. 
Vì tác giả bài này là người Mỹ nên ta có thể tính: 

1 gallon [US, liquid] = 3.7854118 liter 
1 mile [international] = 1,609.344 meter 

do đó 40 mpg tương đương với 0,58 lít/100 km  

Porsche tái mặt. Ngay cả nếu nói đùa, đây cũng là một mệnh lệnh và ông biết rằng không thể nào làm ra một chiếc xe hơi ở giá đó. Một ngàn Mark vào năm 1933 chỉ tương đương với 250 USD. Kể cả hãng Ford cũng không thể sản xuất ra xe với giá bèo như vậy. Sau khi rời cuộc họp, Porsche dẹp bỏ vấn đề này vì cho rằng đó chỉ là ý tưởng điên rồ của nhà độc tài trong nhất thời, nhưng ông đâu biết rằng Hitler đã có ý định dùng Volkswagen như một chiêu bài chính trị để thực hiện lời hứa của mình, nhằm giành lấy sự hậu thuẫn của người dân Đức. Mussolini đã làm cho những chiếc tàu hỏa Ý chạy đúng giờ, và Hitler thì muốn cho dân Đức nhà nhà có xe hơi. Những việc làm kiểu ban ơn của các nhà độc tài chỉ nhằm che đậy những hành động gian ác của họ. 
Một mẫu prototype khác vào năm 1937: 

 


Lời hứa của nhà độc tài và bàn tay của nhà thiết kế 


Gần một năm sau đó, đúng vào dịp khai mạc Triễn Lãm Ôtô Quốc Tế Berlin, Hitler với khuôn mặt tím ngắt trong bài phát biểu hùng hồn, đã đưa ra lời hứa với nhân dân Đức về chiếc xe hơi giá rẻ nhỏ nhắn. Và rồi kỹ sư Porsche đã nhận mệnh lệnh chính thức phải cho ra ba mẫu thiết kế ban đầu trong vòng mười tháng! Hitler còn bố trí cho các thành viên khác nhau của Hiệp Hội sản Xuất Ô Tô Đức (GAMS) cung cấp một số phụ tùng cho dự án. Để đạt hiệu quả, Hitler đã ra lệnh cho toàn bộ nền công nghiệp phải hợp lực để sản xuất ra chiếc xe. Tuy nhiên vẫn còn một vấn đề hóc búa trong nhiệm vụ đề ra, đó là giá của chiếc xe không được quá 900 Mark. Porsche rất đau đầu về chuyện này, vì ông biết rất rõ giá thành của một chiếc xe được sản xuất đại trà nhất thế giới vào thời điểm đó, đó là chiếc Ford. Tuy vậy, ít khi nào hãng Ford lại sản xuất dưới 1 triệu chiếc cho mỗi mẫu xe, và chi phí cho mỗi chiếc cũng vào khoảng 2.600 Mark. Nhưng không ai dám nói "Không" với nhà độc tài nham hiểm này, và thế là công việc được tiến hành. 

Có một điều mà Hitler chưa biết là kỹ sư Porsche cũng đã từng thiết kế và chế tạo xe loại nhỏ. Vào năm 1932 ông đã cộng tác với hãng xe NSU (một hãng xe có bề dày lịch sử của Đức, thành lập năm 1873, đến năm 1969 thì thuộc về VW/Audi, và đến 1984 thì tên NSU tuyệt tích hẳn) xây dựng nên ba mẫu xe rất tương đồng với chiếc Volkswagen hiện thời. Với động cơ nằm phía sau, làm mát bằng không khí, hình thù nhỏ nhắn, hẳn đây là những chiếc xe mà nhà độc tài mong muốn. Vậy là Porsche đã có cùng một ý tưởng trước đó, và ngay cả cái tên nghe cũng hao hao: Volksauto. Nhưng chúng đã không bao giờ được sản xuất vì hãng NSU đã không chấp thuận. Ngay cả Porsche cũng muốn quên chúng luôn, mãi cho đến khi Hitler khơi lại câu chuyện. Và rồi Porsche bắt tay vào việc tái thiết kế chiếc Volksauto, bằng cách lập một xưởng nhỏ ngay trong ga-ra nhà mình, thực hiện công việc một cách tỉ mỉ, không vội vàng. Cùng thời gian đó, ông cũng chế tạo những chiếc xe đua cho Auto-Union, và ông quan tâm thật sự đến việc đánh bại người Ý hơn là làm thỏa mãn ý tưởng đột xuất này của Hitler. 

Nhưng Hitler đã không coi đó là ý tưởng bất chợt. Trong những bài diễn văn liên tiếp, ông ta tiếp tục hứa với dân chúng về chiếc Volkswagen, và phía sau hậu trường ông ta không ngừng gây sức ép lên Porsche và GAMS. Thật sự là Porsche bị vào thế trên đe dưới búa, ông không thể từ chối đối với Hitler còn các nhà sản xuất thì cứ dây dưa hoãn binh. Họ không muốn tham gia vào một dự án mà sẽ có thể đẩy họ vào thế cạnh tranh quyết liệt. 

Mẫu "Bọ lội nước" năm 1942-1944 của Quân đội Đức: 

 

 


Gom chút kinh nghiệm sản xuất từ Mỹ 

Vào năm 1935, Porsche sang Mỹ tham quan. Ông đi một vòng các hãng General Motors, Packard và Ford để quan sát kỹ lưỡng các dây chuyền sản xuất. Ông chú ý đến các công cụ chế tạo động cơ và các khuôn dập thân xe và nhận thấy chúng khác với phương pháp sản xuất tại Châu Âu. Hệ thống sản xuất của người Mỹ đã cho ra số lượng xe quá lớn, điều mà Châu Âu chưa bao giờ làm được. Khi quay trở về, Porsche nhận thức được rằng vốn liếng của các hãng tư nhân ở Đức không thể tạo lập được những hoạt động kiểu như vậy, và chỉ có nhà nước mới có thể kham nổi. 

Cuối cùng vào năm 1936, ba mẫu xe đầu tiên cũng ra đời. Sau những thử nghiệm gắt gao, Porsche cũng hài lòng, và vào dịp Triển Lãm Ôtô năm 1937, Hitler đã công bố sẽ đưa vào sản xuất nay mai. Sắt thép được kiểm soát chặt chẽ theo chế độ phân phối đối với các nhà sản xuất ngoài nghành ô tô. Đất nước Quốc xã đang lấy lại vị thế của mình bằng một cuộc báo thù! Robert Ley, người đứng đầu phong trào "Biến niềm vui thành sức mạnh" được chỉ định thành lập một nhà máy tại Wolfsburg, và Hitler đã có mặt trong buổi lễ khởi công. Với sự hỗ trợ tài chính của Đảng Quốc xã (Nazi), không gì có thể cản nổi sự tăng tốc của chiếc Volkswagen. Trước khi nhà máy được hoàn thành, Porsche cần ba mươi chiếc xe mẫu để hoàn tất các cuộc thử nghiệm, và chúng được giao cho một nhà máy của Daimler-Benz chế tạo. Cuộc thử nghiệm dưới sự chỉ huy của người con trai của Porsche, tên Ferry, đã diễn ra dưới mọi điều kiện, hoàn cảnh trong một thời gian ngắn nhất có thể. Cả quân đội cũng được huy động để hổ trợ dẹp chướng ngại. Đây là chiếc xe mong ước của Hitler, và thật khổ cho những người nào hoặc tổ chức nào vô ý lỡ đứng cản đường! 

Porsche và một nhóm sản xuất lại được đưa sang Mỹ để tuyển dụng những chuyên viên người Mỹ cho nhà máy mới. Các kỹ sư chủ chốt nói được tiếng Đức được thâu nhận, và kiến thức sản-xuất-hàng-loạt của người Mỹ đã sẵn sàng để áp dụng tại Đức Quốc Xã. Một điều hơi ngạc nhiên là các hãng xe Mỹ vẫn chưa tỏ ý quan tâm một chút nào đối với kế hoạch của người Đức. Henry Ford còn tuyên bố như vầy: "Nếu có ai khác có thể làm ra những chiếc xe rẻ hơn và tốt hơn xe tôi, người đó đã làm cho tôi rồi". 

Các mẫu Bọ chạy bằng than và củi trong thời chiến: 

 

 



Con Bọ trong thời chiến 

Có một điều quan trọng nhất trong toàn bộ dự án là Hitler chẳng quan tâm đến việc khi nào thì chiếc xe chính thức được sản xuất. Volkswagen chỉ là một chiêu bài chính trị, một điểm lấy lòng công chúng, những người hỗ trợ bức thiết cho ông ta trên bước đường phiêu lưu quân sự. Nói có sách mách có chứng. Hai tháng trước khi khởi công nhà máy, Hitler đã thôn tính xong nước Áo. Hai ngày sau lễ khởi công, ông ta ký lệnh xâm lược Tiệp Khắc, và mười một tháng sau đó, chiếc búa Quốc Xã tiếp tục nện xuống Ba Lan. Người dân Đức luôn hành quân sau lưng Hitler. Chiếc Volkswagen, như một công cụ tuyên truyền và một lời hứa bất thành, đã bị lãng quên. Chỉ tội cho những chuyên gia Mỹ và gia đình của họ, đã bị lạc lõng tại Wolfsburg. 

Trong thời điểm cao trào của chiến tranh, nhà máy Wolfsburg lúc bấy giờ đã hoàn tất, được trưng dụng để sản xuất xe quân sự. Kỹ sư Porsche đã thiết kế lại chiếc Volkswagen, tăng công suất động cơ, tăng sức bền của giàn nhún và hộp số, sử dụng thân xe loại bốn chỗ, mui trần. Ngoại trừ động cơ được lắp phía sau, nó trông không khác với chiếc Jeep của Mỹ là mấy. Điểm tiện dụng nhất của chiếc VW thời chiến là trọng lượng của nó, chỉ nặng có 500 kg, và chỉ cần hai người có thể dựng nó dậy trong trường hợp xe bị lật. Nó phục vụ trên mọi trận tuyến, từ vùng sình lầy ở Ba Lan, miền băng giá ở Nga cho đến sa mạc cát nóng tại Châu Phi. Viên Tư lệnh vùng Rommel đã từng tuyên bố rằng nơi mà lạc đà bị sa lầy thì những chiếc VW vẫn hoạt động được! Có một phiên bản đặc biệt của nó dùng để lội nước. Với một chân vịt và bánh lái được gắn thêm vào, nó có thể bơi với vận tốc 24 km/giờ , và trên bộ thì vẫn đạt vận tốc 80 km/giờ. 


Và con Bọ "dân sự" bắt đầu cuộc đời mới 

Sau khi chiến tranh chấm dứt, cuối cùng thì chiếc VW cũng thực hiện được lời hứa của Hitler, nhưng trên quy mô toàn cầu. Nhà máy Wolfsburg lúc đó nằm trong vùng chiếm đóng của quân đội Anh, và trở thành một cứ điểm sửa chữa ô tô. Có hàng trăm công nhân và người tỵ nạn kéo đến đó để tìm việc và chính quyền Anh đã cho họ vào làm theo kiểu cầm chừng. Với những bản thiết kế đã hoàn tất, họ bắt đầu cho ra những thành phẩm Volkswagen vào năm 1946, mười ba năm sau lời hứa của Hitler. Nhưng lần này thì chiếc xe đã thật sự dành cho nhân dân. Những chiếc đầu tiên được bán ra tại Đức, và sau đó lan ra khắp Châu Âu. 

Vào năm 1948, chính quyền Anh cử Tiến sĩ Ing. Heinz Nordhoff, một nhà thiết kế đã từng làm việc cho BMW, vào chức vụ giám đốc hãng Volkswagen. Ông bắt đầu công việc của mình với một chính sách rất cụ thể. Đề cập đến lịch sử của chiếc xe dưới thời Hitler, ông nói: "Tương lai bắt đầu khi bạn cắt đứt tất cả những sợi dây nối với quá khứ". Nhà máy ngày một thịnh vượng và Nordhoff vẫn tiếp tục tại vụ cho đến khi nó được chuyển giao lại cho chính phủ Tây Đức. Sản lượng tăng lên vượt qua mọi dự đoán, và vào năm 1955 đã có hơn 1 triệu xe được ra lò. Đó là lần đầu tiên trong lịch sử xe hơi của Châu Âu, một mẫu xe đơn lẽ đã vượt qua con số hàng triệu nhiệm màu. Sau đó Nordhoff đã cho thành lập một trong những hệ thống dịch vụ hậu mãi lớn nhất thế giới. Với dịch vụ bảo trì và phụ tùng thay thế luôn sẵn sàng, chiếc Volkswagen bé nhỏ bắt đầu xuất hiện ở khắp mọi nơi trên trái đất. 
Vì tác giả bài này là người Mỹ nên ta có thể tính: 

1 gallon [US, liquid] = 3.7854118 liter 
1 mile [international] = 1,609.344 meter 

do đó 40 mpg tương đương với 0,58 lít/100 km  

Một mẫu prototype khác vào năm 1937: 
 


Lời hứa của nhà độc tài và bàn tay của nhà thiết kế 


Gần một năm sau đó, đúng vào dịp khai mạc Triễn Lãm Ôtô Quốc Tế Berlin, Hitler với khuôn mặt tím ngắt trong bài phát biểu hùng hồn, đã đưa ra lời hứa với nhân dân Đức về chiếc xe hơi giá rẻ nhỏ nhắn. Và rồi kỹ sư Porsche đã nhận mệnh lệnh chính thức phải cho ra ba mẫu thiết kế ban đầu trong vòng mười tháng! Hitler còn bố trí cho các thành viên khác nhau của Hiệp Hội sản Xuất Ô Tô Đức (GAMS) cung cấp một số phụ tùng cho dự án. Để đạt hiệu quả, Hitler đã ra lệnh cho toàn bộ nền công nghiệp phải hợp lực để sản xuất ra chiếc xe. Tuy nhiên vẫn còn một vấn đề hóc búa trong nhiệm vụ đề ra, đó là giá của chiếc xe không được quá 900 Mark. Porsche rất đau đầu về chuyện này, vì ông biết rất rõ giá thành của một chiếc xe được sản xuất đại trà nhất thế giới vào thời điểm đó, đó là chiếc Ford. Tuy vậy, ít khi nào hãng Ford lại sản xuất dưới 1 triệu chiếc cho mỗi mẫu xe, và chi phí cho mỗi chiếc cũng vào khoảng 2.600 Mark. Nhưng không ai dám nói "Không" với nhà độc tài nham hiểm này, và thế là công việc được tiến hành. 

Có một điều mà Hitler chưa biết là kỹ sư Porsche cũng đã từng thiết kế và chế tạo xe loại nhỏ. Vào năm 1932 ông đã cộng tác với hãng xe NSU (một hãng xe có bề dày lịch sử của Đức, thành lập năm 1873, đến năm 1969 thì thuộc về VW/Audi, và đến 1984 thì tên NSU tuyệt tích hẳn) xây dựng nên ba mẫu xe rất tương đồng với chiếc Volkswagen hiện thời. Với động cơ nằm phía sau, làm mát bằng không khí, hình thù nhỏ nhắn, hẳn đây là những chiếc xe mà nhà độc tài mong muốn. Vậy là Porsche đã có cùng một ý tưởng trước đó, và ngay cả cái tên nghe cũng hao hao: Volksauto. Nhưng chúng đã không bao giờ được sản xuất vì hãng NSU đã không chấp thuận. Ngay cả Porsche cũng muốn quên chúng luôn, mãi cho đến khi Hitler khơi lại câu chuyện. Và rồi Porsche bắt tay vào việc tái thiết kế chiếc Volksauto, bằng cách lập một xưởng nhỏ ngay trong ga-ra nhà mình, thực hiện công việc một cách tỉ mỉ, không vội vàng. Cùng thời gian đó, ông cũng chế tạo những chiếc xe đua cho Auto-Union, và ông quan tâm thật sự đến việc đánh bại người Ý hơn là làm thỏa mãn ý tưởng đột xuất này của Hitler. 

Nhưng Hitler đã không coi đó là ý tưởng bất chợt. Trong những bài diễn văn liên tiếp, ông ta tiếp tục hứa với dân chúng về chiếc Volkswagen, và phía sau hậu trường ông ta không ngừng gây sức ép lên Porsche và GAMS. Thật sự là Porsche bị vào thế trên đe dưới búa, ông không thể từ chối đối với Hitler còn các nhà sản xuất thì cứ dây dưa hoãn binh. Họ không muốn tham gia vào một dự án mà sẽ có thể đẩy họ vào thế cạnh tranh quyết liệt. 

Mẫu "Bọ lội nước" năm 1942-1944 của Quân đội Đức: 

 

 


Gom chút kinh nghiệm sản xuất từ Mỹ 

Vào năm 1935, Porsche sang Mỹ tham quan. Ông đi một vòng các hãng General Motors, Packard và Ford để quan sát kỹ lưỡng các dây chuyền sản xuất. Ông chú ý đến các công cụ chế tạo động cơ và các khuôn dập thân xe và nhận thấy chúng khác với phương pháp sản xuất tại Châu Âu. Hệ thống sản xuất của người Mỹ đã cho ra số lượng xe quá lớn, điều mà Châu Âu chưa bao giờ làm được. Khi quay trở về, Porsche nhận thức được rằng vốn liếng của các hãng tư nhân ở Đức không thể tạo lập được những hoạt động kiểu như vậy, và chỉ có nhà nước mới có thể kham nổi. 

Cuối cùng vào năm 1936, ba mẫu xe đầu tiên cũng ra đời. Sau những thử nghiệm gắt gao, Porsche cũng hài lòng, và vào dịp Triển Lãm Ôtô năm 1937, Hitler đã công bố sẽ đưa vào sản xuất nay mai. Sắt thép được kiểm soát chặt chẽ theo chế độ phân phối đối với các nhà sản xuất ngoài nghành ô tô. Đất nước Quốc xã đang lấy lại vị thế của mình bằng một cuộc báo thù! Robert Ley, người đứng đầu phong trào "Biến niềm vui thành sức mạnh" được chỉ định thành lập một nhà máy tại Wolfsburg, và Hitler đã có mặt trong buổi lễ khởi công. Với sự hỗ trợ tài chính của Đảng Quốc xã (Nazi), không gì có thể cản nổi sự tăng tốc của chiếc Volkswagen. Trước khi nhà máy được hoàn thành, Porsche cần ba mươi chiếc xe mẫu để hoàn tất các cuộc thử nghiệm, và chúng được giao cho một nhà máy của Daimler-Benz chế tạo. Cuộc thử nghiệm dưới sự chỉ huy của người con trai của Porsche, tên Ferry, đã diễn ra dưới mọi điều kiện, hoàn cảnh trong một thời gian ngắn nhất có thể. Cả quân đội cũng được huy động để hổ trợ dẹp chướng ngại. Đây là chiếc xe mong ước của Hitler, và thật khổ cho những người nào hoặc tổ chức nào vô ý lỡ đứng cản đường! 

Porsche và một nhóm sản xuất lại được đưa sang Mỹ để tuyển dụng những chuyên viên người Mỹ cho nhà máy mới. Các kỹ sư chủ chốt nói được tiếng Đức được thâu nhận, và kiến thức sản-xuất-hàng-loạt của người Mỹ đã sẵn sàng để áp dụng tại Đức Quốc Xã. Một điều hơi ngạc nhiên là các hãng xe Mỹ vẫn chưa tỏ ý quan tâm một chút nào đối với kế hoạch của người Đức. Henry Ford còn tuyên bố như vầy: "Nếu có ai khác có thể làm ra những chiếc xe rẻ hơn và tốt hơn xe tôi, người đó đã làm cho tôi rồi". 

Các mẫu Bọ chạy bằng than và củi trong thời chiến: 

 

 



Con Bọ trong thời chiến 

Có một điều quan trọng nhất trong toàn bộ dự án là Hitler chẳng quan tâm đến việc khi nào thì chiếc xe chính thức được sản xuất. Volkswagen chỉ là một chiêu bài chính trị, một điểm lấy lòng công chúng, những người hỗ trợ bức thiết cho ông ta trên bước đường phiêu lưu quân sự. Nói có sách mách có chứng. Hai tháng trước khi khởi công nhà máy, Hitler đã thôn tính xong nước Áo. Hai ngày sau lễ khởi công, ông ta ký lệnh xâm lược Tiệp Khắc, và mười một tháng sau đó, chiếc búa Quốc Xã tiếp tục nện xuống Ba Lan. Người dân Đức luôn hành quân sau lưng Hitler. Chiếc Volkswagen, như một công cụ tuyên truyền và một lời hứa bất thành, đã bị lãng quên. Chỉ tội cho những chuyên gia Mỹ và gia đình của họ, đã bị lạc lõng tại Wolfsburg. 

Trong thời điểm cao trào của chiến tranh, nhà máy Wolfsburg lúc bấy giờ đã hoàn tất, được trưng dụng để sản xuất xe quân sự. Kỹ sư Porsche đã thiết kế lại chiếc Volkswagen, tăng công suất động cơ, tăng sức bền của giàn nhún và hộp số, sử dụng thân xe loại bốn chỗ, mui trần. Ngoại trừ động cơ được lắp phía sau, nó trông không khác với chiếc Jeep của Mỹ là mấy. Điểm tiện dụng nhất của chiếc VW thời chiến là trọng lượng của nó, chỉ nặng có 500 kg, và chỉ cần hai người có thể dựng nó dậy trong trường hợp xe bị lật. Nó phục vụ trên mọi trận tuyến, từ vùng sình lầy ở Ba Lan, miền băng giá ở Nga cho đến sa mạc cát nóng tại Châu Phi. Viên Tư lệnh vùng Rommel đã từng tuyên bố rằng nơi mà lạc đà bị sa lầy thì những chiếc VW vẫn hoạt động được! Có một phiên bản đặc biệt của nó dùng để lội nước. Với một chân vịt và bánh lái được gắn thêm vào, nó có thể bơi với vận tốc 24 km/giờ , và trên bộ thì vẫn đạt vận tốc 80 km/giờ. 


Và con Bọ "dân sự" bắt đầu cuộc đời mới 

Sau khi chiến tranh chấm dứt, cuối cùng thì chiếc VW cũng thực hiện được lời hứa của Hitler, nhưng trên quy mô toàn cầu. Nhà máy Wolfsburg lúc đó nằm trong vùng chiếm đóng của quân đội Anh, và trở thành một cứ điểm sửa chữa ô tô. Có hàng trăm công nhân và người tỵ nạn kéo đến đó để tìm việc và chính quyền Anh đã cho họ vào làm theo kiểu cầm chừng. Với những bản thiết kế đã hoàn tất, họ bắt đầu cho ra những thành phẩm Volkswagen vào năm 1946, mười ba năm sau lời hứa của Hitler. Nhưng lần này thì chiếc xe đã thật sự dành cho nhân dân. Những chiếc đầu tiên được bán ra tại Đức, và sau đó lan ra khắp Châu Âu. 

Vào năm 1948, chính quyền Anh cử Tiến sĩ Ing. Heinz Nordhoff, một nhà thiết kế đã từng làm việc cho BMW, vào chức vụ giám đốc hãng Volkswagen. Ông bắt đầu công việc của mình với một chính sách rất cụ thể. Đề cập đến lịch sử của chiếc xe dưới thời Hitler, ông nói: "Tương lai bắt đầu khi bạn cắt đứt tất cả những sợi dây nối với quá khứ". Nhà máy ngày một thịnh vượng và Nordhoff vẫn tiếp tục tại vụ cho đến khi nó được chuyển giao lại cho chính phủ Tây Đức. Sản lượng tăng lên vượt qua mọi dự đoán, và vào năm 1955 đã có hơn 1 triệu xe được ra lò. Đó là lần đầu tiên trong lịch sử xe hơi của Châu Âu, một mẫu xe đơn lẽ đã vượt qua con số hàng triệu nhiệm màu. Sau đó Nordhoff đã cho thành lập một trong những hệ thống dịch vụ hậu mãi lớn nhất thế giới. Với dịch vụ bảo trì và phụ tùng thay thế luôn sẵn sàng, chiếc Volkswagen bé nhỏ bắt đầu xuất hiện ở khắp mọi nơi trên trái đất. 
Vì tác giả bài này là người Mỹ nên ta có thể tính: 

1 gallon [US, liquid] = 3.7854118 liter 
1 mile [international] = 1,609.344 meter 

do đó 40 mpg tương đương với 0,58 lít/100 km  

 

Lời hứa của nhà độc tài và bàn tay của nhà thiết kế 


Gần một năm sau đó, đúng vào dịp khai mạc Triễn Lãm Ôtô Quốc Tế Berlin, Hitler với khuôn mặt tím ngắt trong bài phát biểu hùng hồn, đã đưa ra lời hứa với nhân dân Đức về chiếc xe hơi giá rẻ nhỏ nhắn. Và rồi kỹ sư Porsche đã nhận mệnh lệnh chính thức phải cho ra ba mẫu thiết kế ban đầu trong vòng mười tháng! Hitler còn bố trí cho các thành viên khác nhau của Hiệp Hội sản Xuất Ô Tô Đức (GAMS) cung cấp một số phụ tùng cho dự án. Để đạt hiệu quả, Hitler đã ra lệnh cho toàn bộ nền công nghiệp phải hợp lực để sản xuất ra chiếc xe. Tuy nhiên vẫn còn một vấn đề hóc búa trong nhiệm vụ đề ra, đó là giá của chiếc xe không được quá 900 Mark. Porsche rất đau đầu về chuyện này, vì ông biết rất rõ giá thành của một chiếc xe được sản xuất đại trà nhất thế giới vào thời điểm đó, đó là chiếc Ford. Tuy vậy, ít khi nào hãng Ford lại sản xuất dưới 1 triệu chiếc cho mỗi mẫu xe, và chi phí cho mỗi chiếc cũng vào khoảng 2.600 Mark. Nhưng không ai dám nói "Không" với nhà độc tài nham hiểm này, và thế là công việc được tiến hành. 

Có một điều mà Hitler chưa biết là kỹ sư Porsche cũng đã từng thiết kế và chế tạo xe loại nhỏ. Vào năm 1932 ông đã cộng tác với hãng xe NSU (một hãng xe có bề dày lịch sử của Đức, thành lập năm 1873, đến năm 1969 thì thuộc về VW/Audi, và đến 1984 thì tên NSU tuyệt tích hẳn) xây dựng nên ba mẫu xe rất tương đồng với chiếc Volkswagen hiện thời. Với động cơ nằm phía sau, làm mát bằng không khí, hình thù nhỏ nhắn, hẳn đây là những chiếc xe mà nhà độc tài mong muốn. Vậy là Porsche đã có cùng một ý tưởng trước đó, và ngay cả cái tên nghe cũng hao hao: Volksauto. Nhưng chúng đã không bao giờ được sản xuất vì hãng NSU đã không chấp thuận. Ngay cả Porsche cũng muốn quên chúng luôn, mãi cho đến khi Hitler khơi lại câu chuyện. Và rồi Porsche bắt tay vào việc tái thiết kế chiếc Volksauto, bằng cách lập một xưởng nhỏ ngay trong ga-ra nhà mình, thực hiện công việc một cách tỉ mỉ, không vội vàng. Cùng thời gian đó, ông cũng chế tạo những chiếc xe đua cho Auto-Union, và ông quan tâm thật sự đến việc đánh bại người Ý hơn là làm thỏa mãn ý tưởng đột xuất này của Hitler. 

Nhưng Hitler đã không coi đó là ý tưởng bất chợt. Trong những bài diễn văn liên tiếp, ông ta tiếp tục hứa với dân chúng về chiếc Volkswagen, và phía sau hậu trường ông ta không ngừng gây sức ép lên Porsche và GAMS. Thật sự là Porsche bị vào thế trên đe dưới búa, ông không thể từ chối đối với Hitler còn các nhà sản xuất thì cứ dây dưa hoãn binh. Họ không muốn tham gia vào một dự án mà sẽ có thể đẩy họ vào thế cạnh tranh quyết liệt. 

Mẫu "Bọ lội nước" năm 1942-1944 của Quân đội Đức: 

 

 


Gom chút kinh nghiệm sản xuất từ Mỹ 

Vào năm 1935, Porsche sang Mỹ tham quan. Ông đi một vòng các hãng General Motors, Packard và Ford để quan sát kỹ lưỡng các dây chuyền sản xuất. Ông chú ý đến các công cụ chế tạo động cơ và các khuôn dập thân xe và nhận thấy chúng khác với phương pháp sản xuất tại Châu Âu. Hệ thống sản xuất của người Mỹ đã cho ra số lượng xe quá lớn, điều mà Châu Âu chưa bao giờ làm được. Khi quay trở về, Porsche nhận thức được rằng vốn liếng của các hãng tư nhân ở Đức không thể tạo lập được những hoạt động kiểu như vậy, và chỉ có nhà nước mới có thể kham nổi. 

Cuối cùng vào năm 1936, ba mẫu xe đầu tiên cũng ra đời. Sau những thử nghiệm gắt gao, Porsche cũng hài lòng, và vào dịp Triển Lãm Ôtô năm 1937, Hitler đã công bố sẽ đưa vào sản xuất nay mai. Sắt thép được kiểm soát chặt chẽ theo chế độ phân phối đối với các nhà sản xuất ngoài nghành ô tô. Đất nước Quốc xã đang lấy lại vị thế của mình bằng một cuộc báo thù! Robert Ley, người đứng đầu phong trào "Biến niềm vui thành sức mạnh" được chỉ định thành lập một nhà máy tại Wolfsburg, và Hitler đã có mặt trong buổi lễ khởi công. Với sự hỗ trợ tài chính của Đảng Quốc xã (Nazi), không gì có thể cản nổi sự tăng tốc của chiếc Volkswagen. Trước khi nhà máy được hoàn thành, Porsche cần ba mươi chiếc xe mẫu để hoàn tất các cuộc thử nghiệm, và chúng được giao cho một nhà máy của Daimler-Benz chế tạo. Cuộc thử nghiệm dưới sự chỉ huy của người con trai của Porsche, tên Ferry, đã diễn ra dưới mọi điều kiện, hoàn cảnh trong một thời gian ngắn nhất có thể. Cả quân đội cũng được huy động để hổ trợ dẹp chướng ngại. Đây là chiếc xe mong ước của Hitler, và thật khổ cho những người nào hoặc tổ chức nào vô ý lỡ đứng cản đường! 

Porsche và một nhóm sản xuất lại được đưa sang Mỹ để tuyển dụng những chuyên viên người Mỹ cho nhà máy mới. Các kỹ sư chủ chốt nói được tiếng Đức được thâu nhận, và kiến thức sản-xuất-hàng-loạt của người Mỹ đã sẵn sàng để áp dụng tại Đức Quốc Xã. Một điều hơi ngạc nhiên là các hãng xe Mỹ vẫn chưa tỏ ý quan tâm một chút nào đối với kế hoạch của người Đức. Henry Ford còn tuyên bố như vầy: "Nếu có ai khác có thể làm ra những chiếc xe rẻ hơn và tốt hơn xe tôi, người đó đã làm cho tôi rồi". 

Các mẫu Bọ chạy bằng than và củi trong thời chiến: 

 

 



Con Bọ trong thời chiến 

Có một điều quan trọng nhất trong toàn bộ dự án là Hitler chẳng quan tâm đến việc khi nào thì chiếc xe chính thức được sản xuất. Volkswagen chỉ là một chiêu bài chính trị, một điểm lấy lòng công chúng, những người hỗ trợ bức thiết cho ông ta trên bước đường phiêu lưu quân sự. Nói có sách mách có chứng. Hai tháng trước khi khởi công nhà máy, Hitler đã thôn tính xong nước Áo. Hai ngày sau lễ khởi công, ông ta ký lệnh xâm lược Tiệp Khắc, và mười một tháng sau đó, chiếc búa Quốc Xã tiếp tục nện xuống Ba Lan. Người dân Đức luôn hành quân sau lưng Hitler. Chiếc Volkswagen, như một công cụ tuyên truyền và một lời hứa bất thành, đã bị lãng quên. Chỉ tội cho những chuyên gia Mỹ và gia đình của họ, đã bị lạc lõng tại Wolfsburg. 

Trong thời điểm cao trào của chiến tranh, nhà máy Wolfsburg lúc bấy giờ đã hoàn tất, được trưng dụng để sản xuất xe quân sự. Kỹ sư Porsche đã thiết kế lại chiếc Volkswagen, tăng công suất động cơ, tăng sức bền của giàn nhún và hộp số, sử dụng thân xe loại bốn chỗ, mui trần. Ngoại trừ động cơ được lắp phía sau, nó trông không khác với chiếc Jeep của Mỹ là mấy. Điểm tiện dụng nhất của chiếc VW thời chiến là trọng lượng của nó, chỉ nặng có 500 kg, và chỉ cần hai người có thể dựng nó dậy trong trường hợp xe bị lật. Nó phục vụ trên mọi trận tuyến, từ vùng sình lầy ở Ba Lan, miền băng giá ở Nga cho đến sa mạc cát nóng tại Châu Phi. Viên Tư lệnh vùng Rommel đã từng tuyên bố rằng nơi mà lạc đà bị sa lầy thì những chiếc VW vẫn hoạt động được! Có một phiên bản đặc biệt của nó dùng để lội nước. Với một chân vịt và bánh lái được gắn thêm vào, nó có thể bơi với vận tốc 24 km/giờ , và trên bộ thì vẫn đạt vận tốc 80 km/giờ. 


Và con Bọ "dân sự" bắt đầu cuộc đời mới 

Sau khi chiến tranh chấm dứt, cuối cùng thì chiếc VW cũng thực hiện được lời hứa của Hitler, nhưng trên quy mô toàn cầu. Nhà máy Wolfsburg lúc đó nằm trong vùng chiếm đóng của quân đội Anh, và trở thành một cứ điểm sửa chữa ô tô. Có hàng trăm công nhân và người tỵ nạn kéo đến đó để tìm việc và chính quyền Anh đã cho họ vào làm theo kiểu cầm chừng. Với những bản thiết kế đã hoàn tất, họ bắt đầu cho ra những thành phẩm Volkswagen vào năm 1946, mười ba năm sau lời hứa của Hitler. Nhưng lần này thì chiếc xe đã thật sự dành cho nhân dân. Những chiếc đầu tiên được bán ra tại Đức, và sau đó lan ra khắp Châu Âu. 

Vào năm 1948, chính quyền Anh cử Tiến sĩ Ing. Heinz Nordhoff, một nhà thiết kế đã từng làm việc cho BMW, vào chức vụ giám đốc hãng Volkswagen. Ông bắt đầu công việc của mình với một chính sách rất cụ thể. Đề cập đến lịch sử của chiếc xe dưới thời Hitler, ông nói: "Tương lai bắt đầu khi bạn cắt đứt tất cả những sợi dây nối với quá khứ". Nhà máy ngày một thịnh vượng và Nordhoff vẫn tiếp tục tại vụ cho đến khi nó được chuyển giao lại cho chính phủ Tây Đức. Sản lượng tăng lên vượt qua mọi dự đoán, và vào năm 1955 đã có hơn 1 triệu xe được ra lò. Đó là lần đầu tiên trong lịch sử xe hơi của Châu Âu, một mẫu xe đơn lẽ đã vượt qua con số hàng triệu nhiệm màu. Sau đó Nordhoff đã cho thành lập một trong những hệ thống dịch vụ hậu mãi lớn nhất thế giới. Với dịch vụ bảo trì và phụ tùng thay thế luôn sẵn sàng, chiếc Volkswagen bé nhỏ bắt đầu xuất hiện ở khắp mọi nơi trên trái đất. 
Vì tác giả bài này là người Mỹ nên ta có thể tính: 

1 gallon [US, liquid] = 3.7854118 liter 
1 mile [international] = 1,609.344 meter 

do đó 40 mpg tương đương với 0,58 lít/100 km  

Lời hứa của nhà độc tài và bàn tay của nhà thiết kế 


Gần một năm sau đó, đúng vào dịp khai mạc Triễn Lãm Ôtô Quốc Tế Berlin, Hitler với khuôn mặt tím ngắt trong bài phát biểu hùng hồn, đã đưa ra lời hứa với nhân dân Đức về chiếc xe hơi giá rẻ nhỏ nhắn. Và rồi kỹ sư Porsche đã nhận mệnh lệnh chính thức phải cho ra ba mẫu thiết kế ban đầu trong vòng mười tháng! Hitler còn bố trí cho các thành viên khác nhau của Hiệp Hội sản Xuất Ô Tô Đức (GAMS) cung cấp một số phụ tùng cho dự án. Để đạt hiệu quả, Hitler đã ra lệnh cho toàn bộ nền công nghiệp phải hợp lực để sản xuất ra chiếc xe. Tuy nhiên vẫn còn một vấn đề hóc búa trong nhiệm vụ đề ra, đó là giá của chiếc xe không được quá 900 Mark. Porsche rất đau đầu về chuyện này, vì ông biết rất rõ giá thành của một chiếc xe được sản xuất đại trà nhất thế giới vào thời điểm đó, đó là chiếc Ford. Tuy vậy, ít khi nào hãng Ford lại sản xuất dưới 1 triệu chiếc cho mỗi mẫu xe, và chi phí cho mỗi chiếc cũng vào khoảng 2.600 Mark. Nhưng không ai dám nói "Không" với nhà độc tài nham hiểm này, và thế là công việc được tiến hành. 

Có một điều mà Hitler chưa biết là kỹ sư Porsche cũng đã từng thiết kế và chế tạo xe loại nhỏ. Vào năm 1932 ông đã cộng tác với hãng xe NSU (một hãng xe có bề dày lịch sử của Đức, thành lập năm 1873, đến năm 1969 thì thuộc về VW/Audi, và đến 1984 thì tên NSU tuyệt tích hẳn) xây dựng nên ba mẫu xe rất tương đồng với chiếc Volkswagen hiện thời. Với động cơ nằm phía sau, làm mát bằng không khí, hình thù nhỏ nhắn, hẳn đây là những chiếc xe mà nhà độc tài mong muốn. Vậy là Porsche đã có cùng một ý tưởng trước đó, và ngay cả cái tên nghe cũng hao hao: Volksauto. Nhưng chúng đã không bao giờ được sản xuất vì hãng NSU đã không chấp thuận. Ngay cả Porsche cũng muốn quên chúng luôn, mãi cho đến khi Hitler khơi lại câu chuyện. Và rồi Porsche bắt tay vào việc tái thiết kế chiếc Volksauto, bằng cách lập một xưởng nhỏ ngay trong ga-ra nhà mình, thực hiện công việc một cách tỉ mỉ, không vội vàng. Cùng thời gian đó, ông cũng chế tạo những chiếc xe đua cho Auto-Union, và ông quan tâm thật sự đến việc đánh bại người Ý hơn là làm thỏa mãn ý tưởng đột xuất này của Hitler. 

Nhưng Hitler đã không coi đó là ý tưởng bất chợt. Trong những bài diễn văn liên tiếp, ông ta tiếp tục hứa với dân chúng về chiếc Volkswagen, và phía sau hậu trường ông ta không ngừng gây sức ép lên Porsche và GAMS. Thật sự là Porsche bị vào thế trên đe dưới búa, ông không thể từ chối đối với Hitler còn các nhà sản xuất thì cứ dây dưa hoãn binh. Họ không muốn tham gia vào một dự án mà sẽ có thể đẩy họ vào thế cạnh tranh quyết liệt. 

Mẫu "Bọ lội nước" năm 1942-1944 của Quân đội Đức: 

 

 


Gom chút kinh nghiệm sản xuất từ Mỹ 

Vào năm 1935, Porsche sang Mỹ tham quan. Ông đi một vòng các hãng General Motors, Packard và Ford để quan sát kỹ lưỡng các dây chuyền sản xuất. Ông chú ý đến các công cụ chế tạo động cơ và các khuôn dập thân xe và nhận thấy chúng khác với phương pháp sản xuất tại Châu Âu. Hệ thống sản xuất của người Mỹ đã cho ra số lượng xe quá lớn, điều mà Châu Âu chưa bao giờ làm được. Khi quay trở về, Porsche nhận thức được rằng vốn liếng của các hãng tư nhân ở Đức không thể tạo lập được những hoạt động kiểu như vậy, và chỉ có nhà nước mới có thể kham nổi. 

Cuối cùng vào năm 1936, ba mẫu xe đầu tiên cũng ra đời. Sau những thử nghiệm gắt gao, Porsche cũng hài lòng, và vào dịp Triển Lãm Ôtô năm 1937, Hitler đã công bố sẽ đưa vào sản xuất nay mai. Sắt thép được kiểm soát chặt chẽ theo chế độ phân phối đối với các nhà sản xuất ngoài nghành ô tô. Đất nước Quốc xã đang lấy lại vị thế của mình bằng một cuộc báo thù! Robert Ley, người đứng đầu phong trào "Biến niềm vui thành sức mạnh" được chỉ định thành lập một nhà máy tại Wolfsburg, và Hitler đã có mặt trong buổi lễ khởi công. Với sự hỗ trợ tài chính của Đảng Quốc xã (Nazi), không gì có thể cản nổi sự tăng tốc của chiếc Volkswagen. Trước khi nhà máy được hoàn thành, Porsche cần ba mươi chiếc xe mẫu để hoàn tất các cuộc thử nghiệm, và chúng được giao cho một nhà máy của Daimler-Benz chế tạo. Cuộc thử nghiệm dưới sự chỉ huy của người con trai của Porsche, tên Ferry, đã diễn ra dưới mọi điều kiện, hoàn cảnh trong một thời gian ngắn nhất có thể. Cả quân đội cũng được huy động để hổ trợ dẹp chướng ngại. Đây là chiếc xe mong ước của Hitler, và thật khổ cho những người nào hoặc tổ chức nào vô ý lỡ đứng cản đường! 

Porsche và một nhóm sản xuất lại được đưa sang Mỹ để tuyển dụng những chuyên viên người Mỹ cho nhà máy mới. Các kỹ sư chủ chốt nói được tiếng Đức được thâu nhận, và kiến thức sản-xuất-hàng-loạt của người Mỹ đã sẵn sàng để áp dụng tại Đức Quốc Xã. Một điều hơi ngạc nhiên là các hãng xe Mỹ vẫn chưa tỏ ý quan tâm một chút nào đối với kế hoạch của người Đức. Henry Ford còn tuyên bố như vầy: "Nếu có ai khác có thể làm ra những chiếc xe rẻ hơn và tốt hơn xe tôi, người đó đã làm cho tôi rồi". 

Các mẫu Bọ chạy bằng than và củi trong thời chiến: 

 

 



Con Bọ trong thời chiến 

Có một điều quan trọng nhất trong toàn bộ dự án là Hitler chẳng quan tâm đến việc khi nào thì chiếc xe chính thức được sản xuất. Volkswagen chỉ là một chiêu bài chính trị, một điểm lấy lòng công chúng, những người hỗ trợ bức thiết cho ông ta trên bước đường phiêu lưu quân sự. Nói có sách mách có chứng. Hai tháng trước khi khởi công nhà máy, Hitler đã thôn tính xong nước Áo. Hai ngày sau lễ khởi công, ông ta ký lệnh xâm lược Tiệp Khắc, và mười một tháng sau đó, chiếc búa Quốc Xã tiếp tục nện xuống Ba Lan. Người dân Đức luôn hành quân sau lưng Hitler. Chiếc Volkswagen, như một công cụ tuyên truyền và một lời hứa bất thành, đã bị lãng quên. Chỉ tội cho những chuyên gia Mỹ và gia đình của họ, đã bị lạc lõng tại Wolfsburg. 

Trong thời điểm cao trào của chiến tranh, nhà máy Wolfsburg lúc bấy giờ đã hoàn tất, được trưng dụng để sản xuất xe quân sự. Kỹ sư Porsche đã thiết kế lại chiếc Volkswagen, tăng công suất động cơ, tăng sức bền của giàn nhún và hộp số, sử dụng thân xe loại bốn chỗ, mui trần. Ngoại trừ động cơ được lắp phía sau, nó trông không khác với chiếc Jeep của Mỹ là mấy. Điểm tiện dụng nhất của chiếc VW thời chiến là trọng lượng của nó, chỉ nặng có 500 kg, và chỉ cần hai người có thể dựng nó dậy trong trường hợp xe bị lật. Nó phục vụ trên mọi trận tuyến, từ vùng sình lầy ở Ba Lan, miền băng giá ở Nga cho đến sa mạc cát nóng tại Châu Phi. Viên Tư lệnh vùng Rommel đã từng tuyên bố rằng nơi mà lạc đà bị sa lầy thì những chiếc VW vẫn hoạt động được! Có một phiên bản đặc biệt của nó dùng để lội nước. Với một chân vịt và bánh lái được gắn thêm vào, nó có thể bơi với vận tốc 24 km/giờ , và trên bộ thì vẫn đạt vận tốc 80 km/giờ. 


Và con Bọ "dân sự" bắt đầu cuộc đời mới 

Sau khi chiến tranh chấm dứt, cuối cùng thì chiếc VW cũng thực hiện được lời hứa của Hitler, nhưng trên quy mô toàn cầu. Nhà máy Wolfsburg lúc đó nằm trong vùng chiếm đóng của quân đội Anh, và trở thành một cứ điểm sửa chữa ô tô. Có hàng trăm công nhân và người tỵ nạn kéo đến đó để tìm việc và chính quyền Anh đã cho họ vào làm theo kiểu cầm chừng. Với những bản thiết kế đã hoàn tất, họ bắt đầu cho ra những thành phẩm Volkswagen vào năm 1946, mười ba năm sau lời hứa của Hitler. Nhưng lần này thì chiếc xe đã thật sự dành cho nhân dân. Những chiếc đầu tiên được bán ra tại Đức, và sau đó lan ra khắp Châu Âu. 

Vào năm 1948, chính quyền Anh cử Tiến sĩ Ing. Heinz Nordhoff, một nhà thiết kế đã từng làm việc cho BMW, vào chức vụ giám đốc hãng Volkswagen. Ông bắt đầu công việc của mình với một chính sách rất cụ thể. Đề cập đến lịch sử của chiếc xe dưới thời Hitler, ông nói: "Tương lai bắt đầu khi bạn cắt đứt tất cả những sợi dây nối với quá khứ". Nhà máy ngày một thịnh vượng và Nordhoff vẫn tiếp tục tại vụ cho đến khi nó được chuyển giao lại cho chính phủ Tây Đức. Sản lượng tăng lên vượt qua mọi dự đoán, và vào năm 1955 đã có hơn 1 triệu xe được ra lò. Đó là lần đầu tiên trong lịch sử xe hơi của Châu Âu, một mẫu xe đơn lẽ đã vượt qua con số hàng triệu nhiệm màu. Sau đó Nordhoff đã cho thành lập một trong những hệ thống dịch vụ hậu mãi lớn nhất thế giới. Với dịch vụ bảo trì và phụ tùng thay thế luôn sẵn sàng, chiếc Volkswagen bé nhỏ bắt đầu xuất hiện ở khắp mọi nơi trên trái đất. 
Vì tác giả bài này là người Mỹ nên ta có thể tính: 

1 gallon [US, liquid] = 3.7854118 liter 
1 mile [international] = 1,609.344 meter 

do đó 40 mpg tương đương với 0,58 lít/100 km  

Lời hứa của nhà độc tài và bàn tay của nhà thiết kế 

Gần một năm sau đó, đúng vào dịp khai mạc Triễn Lãm Ôtô Quốc Tế Berlin, Hitler với khuôn mặt tím ngắt trong bài phát biểu hùng hồn, đã đưa ra lời hứa với nhân dân Đức về chiếc xe hơi giá rẻ nhỏ nhắn. Và rồi kỹ sư Porsche đã nhận mệnh lệnh chính thức phải cho ra ba mẫu thiết kế ban đầu trong vòng mười tháng! Hitler còn bố trí cho các thành viên khác nhau của Hiệp Hội sản Xuất Ô Tô Đức (GAMS) cung cấp một số phụ tùng cho dự án. Để đạt hiệu quả, Hitler đã ra lệnh cho toàn bộ nền công nghiệp phải hợp lực để sản xuất ra chiếc xe. Tuy nhiên vẫn còn một vấn đề hóc búa trong nhiệm vụ đề ra, đó là giá của chiếc xe không được quá 900 Mark. Porsche rất đau đầu về chuyện này, vì ông biết rất rõ giá thành của một chiếc xe được sản xuất đại trà nhất thế giới vào thời điểm đó, đó là chiếc Ford. Tuy vậy, ít khi nào hãng Ford lại sản xuất dưới 1 triệu chiếc cho mỗi mẫu xe, và chi phí cho mỗi chiếc cũng vào khoảng 2.600 Mark. Nhưng không ai dám nói "Không" với nhà độc tài nham hiểm này, và thế là công việc được tiến hành. 

Có một điều mà Hitler chưa biết là kỹ sư Porsche cũng đã từng thiết kế và chế tạo xe loại nhỏ. Vào năm 1932 ông đã cộng tác với hãng xe NSU (một hãng xe có bề dày lịch sử của Đức, thành lập năm 1873, đến năm 1969 thì thuộc về VW/Audi, và đến 1984 thì tên NSU tuyệt tích hẳn) xây dựng nên ba mẫu xe rất tương đồng với chiếc Volkswagen hiện thời. Với động cơ nằm phía sau, làm mát bằng không khí, hình thù nhỏ nhắn, hẳn đây là những chiếc xe mà nhà độc tài mong muốn. Vậy là Porsche đã có cùng một ý tưởng trước đó, và ngay cả cái tên nghe cũng hao hao: Volksauto. Nhưng chúng đã không bao giờ được sản xuất vì hãng NSU đã không chấp thuận. Ngay cả Porsche cũng muốn quên chúng luôn, mãi cho đến khi Hitler khơi lại câu chuyện. Và rồi Porsche bắt tay vào việc tái thiết kế chiếc Volksauto, bằng cách lập một xưởng nhỏ ngay trong ga-ra nhà mình, thực hiện công việc một cách tỉ mỉ, không vội vàng. Cùng thời gian đó, ông cũng chế tạo những chiếc xe đua cho Auto-Union, và ông quan tâm thật sự đến việc đánh bại người Ý hơn là làm thỏa mãn ý tưởng đột xuất này của Hitler. 

Nhưng Hitler đã không coi đó là ý tưởng bất chợt. Trong những bài diễn văn liên tiếp, ông ta tiếp tục hứa với dân chúng về chiếc Volkswagen, và phía sau hậu trường ông ta không ngừng gây sức ép lên Porsche và GAMS. Thật sự là Porsche bị vào thế trên đe dưới búa, ông không thể từ chối đối với Hitler còn các nhà sản xuất thì cứ dây dưa hoãn binh. Họ không muốn tham gia vào một dự án mà sẽ có thể đẩy họ vào thế cạnh tranh quyết liệt. 

Mẫu "Bọ lội nước" năm 1942-1944 của Quân đội Đức: 

 

 


Gom chút kinh nghiệm sản xuất từ Mỹ 

Vào năm 1935, Porsche sang Mỹ tham quan. Ông đi một vòng các hãng General Motors, Packard và Ford để quan sát kỹ lưỡng các dây chuyền sản xuất. Ông chú ý đến các công cụ chế tạo động cơ và các khuôn dập thân xe và nhận thấy chúng khác với phương pháp sản xuất tại Châu Âu. Hệ thống sản xuất của người Mỹ đã cho ra số lượng xe quá lớn, điều mà Châu Âu chưa bao giờ làm được. Khi quay trở về, Porsche nhận thức được rằng vốn liếng của các hãng tư nhân ở Đức không thể tạo lập được những hoạt động kiểu như vậy, và chỉ có nhà nước mới có thể kham nổi. 

Cuối cùng vào năm 1936, ba mẫu xe đầu tiên cũng ra đời. Sau những thử nghiệm gắt gao, Porsche cũng hài lòng, và vào dịp Triển Lãm Ôtô năm 1937, Hitler đã công bố sẽ đưa vào sản xuất nay mai. Sắt thép được kiểm soát chặt chẽ theo chế độ phân phối đối với các nhà sản xuất ngoài nghành ô tô. Đất nước Quốc xã đang lấy lại vị thế của mình bằng một cuộc báo thù! Robert Ley, người đứng đầu phong trào "Biến niềm vui thành sức mạnh" được chỉ định thành lập một nhà máy tại Wolfsburg, và Hitler đã có mặt trong buổi lễ khởi công. Với sự hỗ trợ tài chính của Đảng Quốc xã (Nazi), không gì có thể cản nổi sự tăng tốc của chiếc Volkswagen. Trước khi nhà máy được hoàn thành, Porsche cần ba mươi chiếc xe mẫu để hoàn tất các cuộc thử nghiệm, và chúng được giao cho một nhà máy của Daimler-Benz chế tạo. Cuộc thử nghiệm dưới sự chỉ huy của người con trai của Porsche, tên Ferry, đã diễn ra dưới mọi điều kiện, hoàn cảnh trong một thời gian ngắn nhất có thể. Cả quân đội cũng được huy động để hổ trợ dẹp chướng ngại. Đây là chiếc xe mong ước của Hitler, và thật khổ cho những người nào hoặc tổ chức nào vô ý lỡ đứng cản đường! 

Porsche và một nhóm sản xuất lại được đưa sang Mỹ để tuyển dụng những chuyên viên người Mỹ cho nhà máy mới. Các kỹ sư chủ chốt nói được tiếng Đức được thâu nhận, và kiến thức sản-xuất-hàng-loạt của người Mỹ đã sẵn sàng để áp dụng tại Đức Quốc Xã. Một điều hơi ngạc nhiên là các hãng xe Mỹ vẫn chưa tỏ ý quan tâm một chút nào đối với kế hoạch của người Đức. Henry Ford còn tuyên bố như vầy: "Nếu có ai khác có thể làm ra những chiếc xe rẻ hơn và tốt hơn xe tôi, người đó đã làm cho tôi rồi". 

Các mẫu Bọ chạy bằng than và củi trong thời chiến: 

 

 



Con Bọ trong thời chiến 

Có một điều quan trọng nhất trong toàn bộ dự án là Hitler chẳng quan tâm đến việc khi nào thì chiếc xe chính thức được sản xuất. Volkswagen chỉ là một chiêu bài chính trị, một điểm lấy lòng công chúng, những người hỗ trợ bức thiết cho ông ta trên bước đường phiêu lưu quân sự. Nói có sách mách có chứng. Hai tháng trước khi khởi công nhà máy, Hitler đã thôn tính xong nước Áo. Hai ngày sau lễ khởi công, ông ta ký lệnh xâm lược Tiệp Khắc, và mười một tháng sau đó, chiếc búa Quốc Xã tiếp tục nện xuống Ba Lan. Người dân Đức luôn hành quân sau lưng Hitler. Chiếc Volkswagen, như một công cụ tuyên truyền và một lời hứa bất thành, đã bị lãng quên. Chỉ tội cho những chuyên gia Mỹ và gia đình của họ, đã bị lạc lõng tại Wolfsburg. 

Trong thời điểm cao trào của chiến tranh, nhà máy Wolfsburg lúc bấy giờ đã hoàn tất, được trưng dụng để sản xuất xe quân sự. Kỹ sư Porsche đã thiết kế lại chiếc Volkswagen, tăng công suất động cơ, tăng sức bền của giàn nhún và hộp số, sử dụng thân xe loại bốn chỗ, mui trần. Ngoại trừ động cơ được lắp phía sau, nó trông không khác với chiếc Jeep của Mỹ là mấy. Điểm tiện dụng nhất của chiếc VW thời chiến là trọng lượng của nó, chỉ nặng có 500 kg, và chỉ cần hai người có thể dựng nó dậy trong trường hợp xe bị lật. Nó phục vụ trên mọi trận tuyến, từ vùng sình lầy ở Ba Lan, miền băng giá ở Nga cho đến sa mạc cát nóng tại Châu Phi. Viên Tư lệnh vùng Rommel đã từng tuyên bố rằng nơi mà lạc đà bị sa lầy thì những chiếc VW vẫn hoạt động được! Có một phiên bản đặc biệt của nó dùng để lội nước. Với một chân vịt và bánh lái được gắn thêm vào, nó có thể bơi với vận tốc 24 km/giờ , và trên bộ thì vẫn đạt vận tốc 80 km/giờ. 


Và con Bọ "dân sự" bắt đầu cuộc đời mới 

Sau khi chiến tranh chấm dứt, cuối cùng thì chiếc VW cũng thực hiện được lời hứa của Hitler, nhưng trên quy mô toàn cầu. Nhà máy Wolfsburg lúc đó nằm trong vùng chiếm đóng của quân đội Anh, và trở thành một cứ điểm sửa chữa ô tô. Có hàng trăm công nhân và người tỵ nạn kéo đến đó để tìm việc và chính quyền Anh đã cho họ vào làm theo kiểu cầm chừng. Với những bản thiết kế đã hoàn tất, họ bắt đầu cho ra những thành phẩm Volkswagen vào năm 1946, mười ba năm sau lời hứa của Hitler. Nhưng lần này thì chiếc xe đã thật sự dành cho nhân dân. Những chiếc đầu tiên được bán ra tại Đức, và sau đó lan ra khắp Châu Âu. 

Vào năm 1948, chính quyền Anh cử Tiến sĩ Ing. Heinz Nordhoff, một nhà thiết kế đã từng làm việc cho BMW, vào chức vụ giám đốc hãng Volkswagen. Ông bắt đầu công việc của mình với một chính sách rất cụ thể. Đề cập đến lịch sử của chiếc xe dưới thời Hitler, ông nói: "Tương lai bắt đầu khi bạn cắt đứt tất cả những sợi dây nối với quá khứ". Nhà máy ngày một thịnh vượng và Nordhoff vẫn tiếp tục tại vụ cho đến khi nó được chuyển giao lại cho chính phủ Tây Đức. Sản lượng tăng lên vượt qua mọi dự đoán, và vào năm 1955 đã có hơn 1 triệu xe được ra lò. Đó là lần đầu tiên trong lịch sử xe hơi của Châu Âu, một mẫu xe đơn lẽ đã vượt qua con số hàng triệu nhiệm màu. Sau đó Nordhoff đã cho thành lập một trong những hệ thống dịch vụ hậu mãi lớn nhất thế giới. Với dịch vụ bảo trì và phụ tùng thay thế luôn sẵn sàng, chiếc Volkswagen bé nhỏ bắt đầu xuất hiện ở khắp mọi nơi trên trái đất. 
Vì tác giả bài này là người Mỹ nên ta có thể tính: 

1 gallon [US, liquid] = 3.7854118 liter 
1 mile [international] = 1,609.344 meter 

do đó 40 mpg tương đương với 0,58 lít/100 km  

Gần một năm sau đó, đúng vào dịp khai mạc Triễn Lãm Ôtô Quốc Tế Berlin, Hitler với khuôn mặt tím ngắt trong bài phát biểu hùng hồn, đã đưa ra lời hứa với nhân dân Đức về chiếc xe hơi giá rẻ nhỏ nhắn. Và rồi kỹ sư Porsche đã nhận mệnh lệnh chính thức phải cho ra ba mẫu thiết kế ban đầu trong vòng mười tháng! Hitler còn bố trí cho các thành viên khác nhau của Hiệp Hội sản Xuất Ô Tô Đức (GAMS) cung cấp một số phụ tùng cho dự án. Để đạt hiệu quả, Hitler đã ra lệnh cho toàn bộ nền công nghiệp phải hợp lực để sản xuất ra chiếc xe. Tuy nhiên vẫn còn một vấn đề hóc búa trong nhiệm vụ đề ra, đó là giá của chiếc xe không được quá 900 Mark. Porsche rất đau đầu về chuyện này, vì ông biết rất rõ giá thành của một chiếc xe được sản xuất đại trà nhất thế giới vào thời điểm đó, đó là chiếc Ford. Tuy vậy, ít khi nào hãng Ford lại sản xuất dưới 1 triệu chiếc cho mỗi mẫu xe, và chi phí cho mỗi chiếc cũng vào khoảng 2.600 Mark. Nhưng không ai dám nói "Không" với nhà độc tài nham hiểm này, và thế là công việc được tiến hành. 

Có một điều mà Hitler chưa biết là kỹ sư Porsche cũng đã từng thiết kế và chế tạo xe loại nhỏ. Vào năm 1932 ông đã cộng tác với hãng xe NSU (một hãng xe có bề dày lịch sử của Đức, thành lập năm 1873, đến năm 1969 thì thuộc về VW/Audi, và đến 1984 thì tên NSU tuyệt tích hẳn) xây dựng nên ba mẫu xe rất tương đồng với chiếc Volkswagen hiện thời. Với động cơ nằm phía sau, làm mát bằng không khí, hình thù nhỏ nhắn, hẳn đây là những chiếc xe mà nhà độc tài mong muốn. Vậy là Porsche đã có cùng một ý tưởng trước đó, và ngay cả cái tên nghe cũng hao hao: Volksauto. Nhưng chúng đã không bao giờ được sản xuất vì hãng NSU đã không chấp thuận. Ngay cả Porsche cũng muốn quên chúng luôn, mãi cho đến khi Hitler khơi lại câu chuyện. Và rồi Porsche bắt tay vào việc tái thiết kế chiếc Volksauto, bằng cách lập một xưởng nhỏ ngay trong ga-ra nhà mình, thực hiện công việc một cách tỉ mỉ, không vội vàng. Cùng thời gian đó, ông cũng chế tạo những chiếc xe đua cho Auto-Union, và ông quan tâm thật sự đến việc đánh bại người Ý hơn là làm thỏa mãn ý tưởng đột xuất này của Hitler. 

Nhưng Hitler đã không coi đó là ý tưởng bất chợt. Trong những bài diễn văn liên tiếp, ông ta tiếp tục hứa với dân chúng về chiếc Volkswagen, và phía sau hậu trường ông ta không ngừng gây sức ép lên Porsche và GAMS. Thật sự là Porsche bị vào thế trên đe dưới búa, ông không thể từ chối đối với Hitler còn các nhà sản xuất thì cứ dây dưa hoãn binh. Họ không muốn tham gia vào một dự án mà sẽ có thể đẩy họ vào thế cạnh tranh quyết liệt. 

Mẫu "Bọ lội nước" năm 1942-1944 của Quân đội Đức: 

 

 


Gom chút kinh nghiệm sản xuất từ Mỹ 

Vào năm 1935, Porsche sang Mỹ tham quan. Ông đi một vòng các hãng General Motors, Packard và Ford để quan sát kỹ lưỡng các dây chuyền sản xuất. Ông chú ý đến các công cụ chế tạo động cơ và các khuôn dập thân xe và nhận thấy chúng khác với phương pháp sản xuất tại Châu Âu. Hệ thống sản xuất của người Mỹ đã cho ra số lượng xe quá lớn, điều mà Châu Âu chưa bao giờ làm được. Khi quay trở về, Porsche nhận thức được rằng vốn liếng của các hãng tư nhân ở Đức không thể tạo lập được những hoạt động kiểu như vậy, và chỉ có nhà nước mới có thể kham nổi. 

Cuối cùng vào năm 1936, ba mẫu xe đầu tiên cũng ra đời. Sau những thử nghiệm gắt gao, Porsche cũng hài lòng, và vào dịp Triển Lãm Ôtô năm 1937, Hitler đã công bố sẽ đưa vào sản xuất nay mai. Sắt thép được kiểm soát chặt chẽ theo chế độ phân phối đối với các nhà sản xuất ngoài nghành ô tô. Đất nước Quốc xã đang lấy lại vị thế của mình bằng một cuộc báo thù! Robert Ley, người đứng đầu phong trào "Biến niềm vui thành sức mạnh" được chỉ định thành lập một nhà máy tại Wolfsburg, và Hitler đã có mặt trong buổi lễ khởi công. Với sự hỗ trợ tài chính của Đảng Quốc xã (Nazi), không gì có thể cản nổi sự tăng tốc của chiếc Volkswagen. Trước khi nhà máy được hoàn thành, Porsche cần ba mươi chiếc xe mẫu để hoàn tất các cuộc thử nghiệm, và chúng được giao cho một nhà máy của Daimler-Benz chế tạo. Cuộc thử nghiệm dưới sự chỉ huy của người con trai của Porsche, tên Ferry, đã diễn ra dưới mọi điều kiện, hoàn cảnh trong một thời gian ngắn nhất có thể. Cả quân đội cũng được huy động để hổ trợ dẹp chướng ngại. Đây là chiếc xe mong ước của Hitler, và thật khổ cho những người nào hoặc tổ chức nào vô ý lỡ đứng cản đường! 

Porsche và một nhóm sản xuất lại được đưa sang Mỹ để tuyển dụng những chuyên viên người Mỹ cho nhà máy mới. Các kỹ sư chủ chốt nói được tiếng Đức được thâu nhận, và kiến thức sản-xuất-hàng-loạt của người Mỹ đã sẵn sàng để áp dụng tại Đức Quốc Xã. Một điều hơi ngạc nhiên là các hãng xe Mỹ vẫn chưa tỏ ý quan tâm một chút nào đối với kế hoạch của người Đức. Henry Ford còn tuyên bố như vầy: "Nếu có ai khác có thể làm ra những chiếc xe rẻ hơn và tốt hơn xe tôi, người đó đã làm cho tôi rồi". 

Các mẫu Bọ chạy bằng than và củi trong thời chiến: 

 

 



Con Bọ trong thời chiến 

Có một điều quan trọng nhất trong toàn bộ dự án là Hitler chẳng quan tâm đến việc khi nào thì chiếc xe chính thức được sản xuất. Volkswagen chỉ là một chiêu bài chính trị, một điểm lấy lòng công chúng, những người hỗ trợ bức thiết cho ông ta trên bước đường phiêu lưu quân sự. Nói có sách mách có chứng. Hai tháng trước khi khởi công nhà máy, Hitler đã thôn tính xong nước Áo. Hai ngày sau lễ khởi công, ông ta ký lệnh xâm lược Tiệp Khắc, và mười một tháng sau đó, chiếc búa Quốc Xã tiếp tục nện xuống Ba Lan. Người dân Đức luôn hành quân sau lưng Hitler. Chiếc Volkswagen, như một công cụ tuyên truyền và một lời hứa bất thành, đã bị lãng quên. Chỉ tội cho những chuyên gia Mỹ và gia đình của họ, đã bị lạc lõng tại Wolfsburg. 

Trong thời điểm cao trào của chiến tranh, nhà máy Wolfsburg lúc bấy giờ đã hoàn tất, được trưng dụng để sản xuất xe quân sự. Kỹ sư Porsche đã thiết kế lại chiếc Volkswagen, tăng công suất động cơ, tăng sức bền của giàn nhún và hộp số, sử dụng thân xe loại bốn chỗ, mui trần. Ngoại trừ động cơ được lắp phía sau, nó trông không khác với chiếc Jeep của Mỹ là mấy. Điểm tiện dụng nhất của chiếc VW thời chiến là trọng lượng của nó, chỉ nặng có 500 kg, và chỉ cần hai người có thể dựng nó dậy trong trường hợp xe bị lật. Nó phục vụ trên mọi trận tuyến, từ vùng sình lầy ở Ba Lan, miền băng giá ở Nga cho đến sa mạc cát nóng tại Châu Phi. Viên Tư lệnh vùng Rommel đã từng tuyên bố rằng nơi mà lạc đà bị sa lầy thì những chiếc VW vẫn hoạt động được! Có một phiên bản đặc biệt của nó dùng để lội nước. Với một chân vịt và bánh lái được gắn thêm vào, nó có thể bơi với vận tốc 24 km/giờ , và trên bộ thì vẫn đạt vận tốc 80 km/giờ. 


Và con Bọ "dân sự" bắt đầu cuộc đời mới 

Sau khi chiến tranh chấm dứt, cuối cùng thì chiếc VW cũng thực hiện được lời hứa của Hitler, nhưng trên quy mô toàn cầu. Nhà máy Wolfsburg lúc đó nằm trong vùng chiếm đóng của quân đội Anh, và trở thành một cứ điểm sửa chữa ô tô. Có hàng trăm công nhân và người tỵ nạn kéo đến đó để tìm việc và chính quyền Anh đã cho họ vào làm theo kiểu cầm chừng. Với những bản thiết kế đã hoàn tất, họ bắt đầu cho ra những thành phẩm Volkswagen vào năm 1946, mười ba năm sau lời hứa của Hitler. Nhưng lần này thì chiếc xe đã thật sự dành cho nhân dân. Những chiếc đầu tiên được bán ra tại Đức, và sau đó lan ra khắp Châu Âu. 

Vào năm 1948, chính quyền Anh cử Tiến sĩ Ing. Heinz Nordhoff, một nhà thiết kế đã từng làm việc cho BMW, vào chức vụ giám đốc hãng Volkswagen. Ông bắt đầu công việc của mình với một chính sách rất cụ thể. Đề cập đến lịch sử của chiếc xe dưới thời Hitler, ông nói: "Tương lai bắt đầu khi bạn cắt đứt tất cả những sợi dây nối với quá khứ". Nhà máy ngày một thịnh vượng và Nordhoff vẫn tiếp tục tại vụ cho đến khi nó được chuyển giao lại cho chính phủ Tây Đức. Sản lượng tăng lên vượt qua mọi dự đoán, và vào năm 1955 đã có hơn 1 triệu xe được ra lò. Đó là lần đầu tiên trong lịch sử xe hơi của Châu Âu, một mẫu xe đơn lẽ đã vượt qua con số hàng triệu nhiệm màu. Sau đó Nordhoff đã cho thành lập một trong những hệ thống dịch vụ hậu mãi lớn nhất thế giới. Với dịch vụ bảo trì và phụ tùng thay thế luôn sẵn sàng, chiếc Volkswagen bé nhỏ bắt đầu xuất hiện ở khắp mọi nơi trên trái đất. 
Vì tác giả bài này là người Mỹ nên ta có thể tính: 

1 gallon [US, liquid] = 3.7854118 liter 
1 mile [international] = 1,609.344 meter 

do đó 40 mpg tương đương với 0,58 lít/100 km  

Gần một năm sau đó, đúng vào dịp khai mạc Triễn Lãm Ôtô Quốc Tế Berlin, Hitler với khuôn mặt tím ngắt trong bài phát biểu hùng hồn, đã đưa ra lời hứa với nhân dân Đức về chiếc xe hơi giá rẻ nhỏ nhắn. Và rồi kỹ sư Porsche đã nhận mệnh lệnh chính thức phải cho ra ba mẫu thiết kế ban đầu trong vòng mười tháng! Hitler còn bố trí cho các thành viên khác nhau của Hiệp Hội sản Xuất Ô Tô Đức (GAMS) cung cấp một số phụ tùng cho dự án. Để đạt hiệu quả, Hitler đã ra lệnh cho toàn bộ nền công nghiệp phải hợp lực để sản xuất ra chiếc xe. Tuy nhiên vẫn còn một vấn đề hóc búa trong nhiệm vụ đề ra, đó là giá của chiếc xe không được quá 900 Mark. Porsche rất đau đầu về chuyện này, vì ông biết rất rõ giá thành của một chiếc xe được sản xuất đại trà nhất thế giới vào thời điểm đó, đó là chiếc Ford. Tuy vậy, ít khi nào hãng Ford lại sản xuất dưới 1 triệu chiếc cho mỗi mẫu xe, và chi phí cho mỗi chiếc cũng vào khoảng 2.600 Mark. Nhưng không ai dám nói "Không" với nhà độc tài nham hiểm này, và thế là công việc được tiến hành. 
Có một điều mà Hitler chưa biết là kỹ sư Porsche cũng đã từng thiết kế và chế tạo xe loại nhỏ. Vào năm 1932 ông đã cộng tác với hãng xe NSU (một hãng xe có bề dày lịch sử của Đức, thành lập năm 1873, đến năm 1969 thì thuộc về VW/Audi, và đến 1984 thì tên NSU tuyệt tích hẳn) xây dựng nên ba mẫu xe rất tương đồng với chiếc Volkswagen hiện thời. Với động cơ nằm phía sau, làm mát bằng không khí, hình thù nhỏ nhắn, hẳn đây là những chiếc xe mà nhà độc tài mong muốn. Vậy là Porsche đã có cùng một ý tưởng trước đó, và ngay cả cái tên nghe cũng hao hao: Volksauto. Nhưng chúng đã không bao giờ được sản xuất vì hãng NSU đã không chấp thuận. Ngay cả Porsche cũng muốn quên chúng luôn, mãi cho đến khi Hitler khơi lại câu chuyện. Và rồi Porsche bắt tay vào việc tái thiết kế chiếc Volksauto, bằng cách lập một xưởng nhỏ ngay trong ga-ra nhà mình, thực hiện công việc một cách tỉ mỉ, không vội vàng. Cùng thời gian đó, ông cũng chế tạo những chiếc xe đua cho Auto-Union, và ông quan tâm thật sự đến việc đánh bại người Ý hơn là làm thỏa mãn ý tưởng đột xuất này của Hitler. 

Nhưng Hitler đã không coi đó là ý tưởng bất chợt. Trong những bài diễn văn liên tiếp, ông ta tiếp tục hứa với dân chúng về chiếc Volkswagen, và phía sau hậu trường ông ta không ngừng gây sức ép lên Porsche và GAMS. Thật sự là Porsche bị vào thế trên đe dưới búa, ông không thể từ chối đối với Hitler còn các nhà sản xuất thì cứ dây dưa hoãn binh. Họ không muốn tham gia vào một dự án mà sẽ có thể đẩy họ vào thế cạnh tranh quyết liệt. 

Mẫu "Bọ lội nước" năm 1942-1944 của Quân đội Đức: 

 

 


Gom chút kinh nghiệm sản xuất từ Mỹ 

Vào năm 1935, Porsche sang Mỹ tham quan. Ông đi một vòng các hãng General Motors, Packard và Ford để quan sát kỹ lưỡng các dây chuyền sản xuất. Ông chú ý đến các công cụ chế tạo động cơ và các khuôn dập thân xe và nhận thấy chúng khác với phương pháp sản xuất tại Châu Âu. Hệ thống sản xuất của người Mỹ đã cho ra số lượng xe quá lớn, điều mà Châu Âu chưa bao giờ làm được. Khi quay trở về, Porsche nhận thức được rằng vốn liếng của các hãng tư nhân ở Đức không thể tạo lập được những hoạt động kiểu như vậy, và chỉ có nhà nước mới có thể kham nổi. 

Cuối cùng vào năm 1936, ba mẫu xe đầu tiên cũng ra đời. Sau những thử nghiệm gắt gao, Porsche cũng hài lòng, và vào dịp Triển Lãm Ôtô năm 1937, Hitler đã công bố sẽ đưa vào sản xuất nay mai. Sắt thép được kiểm soát chặt chẽ theo chế độ phân phối đối với các nhà sản xuất ngoài nghành ô tô. Đất nước Quốc xã đang lấy lại vị thế của mình bằng một cuộc báo thù! Robert Ley, người đứng đầu phong trào "Biến niềm vui thành sức mạnh" được chỉ định thành lập một nhà máy tại Wolfsburg, và Hitler đã có mặt trong buổi lễ khởi công. Với sự hỗ trợ tài chính của Đảng Quốc xã (Nazi), không gì có thể cản nổi sự tăng tốc của chiếc Volkswagen. Trước khi nhà máy được hoàn thành, Porsche cần ba mươi chiếc xe mẫu để hoàn tất các cuộc thử nghiệm, và chúng được giao cho một nhà máy của Daimler-Benz chế tạo. Cuộc thử nghiệm dưới sự chỉ huy của người con trai của Porsche, tên Ferry, đã diễn ra dưới mọi điều kiện, hoàn cảnh trong một thời gian ngắn nhất có thể. Cả quân đội cũng được huy động để hổ trợ dẹp chướng ngại. Đây là chiếc xe mong ước của Hitler, và thật khổ cho những người nào hoặc tổ chức nào vô ý lỡ đứng cản đường! 

Porsche và một nhóm sản xuất lại được đưa sang Mỹ để tuyển dụng những chuyên viên người Mỹ cho nhà máy mới. Các kỹ sư chủ chốt nói được tiếng Đức được thâu nhận, và kiến thức sản-xuất-hàng-loạt của người Mỹ đã sẵn sàng để áp dụng tại Đức Quốc Xã. Một điều hơi ngạc nhiên là các hãng xe Mỹ vẫn chưa tỏ ý quan tâm một chút nào đối với kế hoạch của người Đức. Henry Ford còn tuyên bố như vầy: "Nếu có ai khác có thể làm ra những chiếc xe rẻ hơn và tốt hơn xe tôi, người đó đã làm cho tôi rồi". 

Các mẫu Bọ chạy bằng than và củi trong thời chiến: 

 

 



Con Bọ trong thời chiến 

Có một điều quan trọng nhất trong toàn bộ dự án là Hitler chẳng quan tâm đến việc khi nào thì chiếc xe chính thức được sản xuất. Volkswagen chỉ là một chiêu bài chính trị, một điểm lấy lòng công chúng, những người hỗ trợ bức thiết cho ông ta trên bước đường phiêu lưu quân sự. Nói có sách mách có chứng. Hai tháng trước khi khởi công nhà máy, Hitler đã thôn tính xong nước Áo. Hai ngày sau lễ khởi công, ông ta ký lệnh xâm lược Tiệp Khắc, và mười một tháng sau đó, chiếc búa Quốc Xã tiếp tục nện xuống Ba Lan. Người dân Đức luôn hành quân sau lưng Hitler. Chiếc Volkswagen, như một công cụ tuyên truyền và một lời hứa bất thành, đã bị lãng quên. Chỉ tội cho những chuyên gia Mỹ và gia đình của họ, đã bị lạc lõng tại Wolfsburg. 

Trong thời điểm cao trào của chiến tranh, nhà máy Wolfsburg lúc bấy giờ đã hoàn tất, được trưng dụng để sản xuất xe quân sự. Kỹ sư Porsche đã thiết kế lại chiếc Volkswagen, tăng công suất động cơ, tăng sức bền của giàn nhún và hộp số, sử dụng thân xe loại bốn chỗ, mui trần. Ngoại trừ động cơ được lắp phía sau, nó trông không khác với chiếc Jeep của Mỹ là mấy. Điểm tiện dụng nhất của chiếc VW thời chiến là trọng lượng của nó, chỉ nặng có 500 kg, và chỉ cần hai người có thể dựng nó dậy trong trường hợp xe bị lật. Nó phục vụ trên mọi trận tuyến, từ vùng sình lầy ở Ba Lan, miền băng giá ở Nga cho đến sa mạc cát nóng tại Châu Phi. Viên Tư lệnh vùng Rommel đã từng tuyên bố rằng nơi mà lạc đà bị sa lầy thì những chiếc VW vẫn hoạt động được! Có một phiên bản đặc biệt của nó dùng để lội nước. Với một chân vịt và bánh lái được gắn thêm vào, nó có thể bơi với vận tốc 24 km/giờ , và trên bộ thì vẫn đạt vận tốc 80 km/giờ. 


Và con Bọ "dân sự" bắt đầu cuộc đời mới 

Sau khi chiến tranh chấm dứt, cuối cùng thì chiếc VW cũng thực hiện được lời hứa của Hitler, nhưng trên quy mô toàn cầu. Nhà máy Wolfsburg lúc đó nằm trong vùng chiếm đóng của quân đội Anh, và trở thành một cứ điểm sửa chữa ô tô. Có hàng trăm công nhân và người tỵ nạn kéo đến đó để tìm việc và chính quyền Anh đã cho họ vào làm theo kiểu cầm chừng. Với những bản thiết kế đã hoàn tất, họ bắt đầu cho ra những thành phẩm Volkswagen vào năm 1946, mười ba năm sau lời hứa của Hitler. Nhưng lần này thì chiếc xe đã thật sự dành cho nhân dân. Những chiếc đầu tiên được bán ra tại Đức, và sau đó lan ra khắp Châu Âu. 

Vào năm 1948, chính quyền Anh cử Tiến sĩ Ing. Heinz Nordhoff, một nhà thiết kế đã từng làm việc cho BMW, vào chức vụ giám đốc hãng Volkswagen. Ông bắt đầu công việc của mình với một chính sách rất cụ thể. Đề cập đến lịch sử của chiếc xe dưới thời Hitler, ông nói: "Tương lai bắt đầu khi bạn cắt đứt tất cả những sợi dây nối với quá khứ". Nhà máy ngày một thịnh vượng và Nordhoff vẫn tiếp tục tại vụ cho đến khi nó được chuyển giao lại cho chính phủ Tây Đức. Sản lượng tăng lên vượt qua mọi dự đoán, và vào năm 1955 đã có hơn 1 triệu xe được ra lò. Đó là lần đầu tiên trong lịch sử xe hơi của Châu Âu, một mẫu xe đơn lẽ đã vượt qua con số hàng triệu nhiệm màu. Sau đó Nordhoff đã cho thành lập một trong những hệ thống dịch vụ hậu mãi lớn nhất thế giới. Với dịch vụ bảo trì và phụ tùng thay thế luôn sẵn sàng, chiếc Volkswagen bé nhỏ bắt đầu xuất hiện ở khắp mọi nơi trên trái đất. 
Vì tác giả bài này là người Mỹ nên ta có thể tính: 

1 gallon [US, liquid] = 3.7854118 liter 
1 mile [international] = 1,609.344 meter 

do đó 40 mpg tương đương với 0,58 lít/100 km  

Có một điều mà Hitler chưa biết là kỹ sư Porsche cũng đã từng thiết kế và chế tạo xe loại nhỏ. Vào năm 1932 ông đã cộng tác với hãng xe NSU (một hãng xe có bề dày lịch sử của Đức, thành lập năm 1873, đến năm 1969 thì thuộc về VW/Audi, và đến 1984 thì tên NSU tuyệt tích hẳn) xây dựng nên ba mẫu xe rất tương đồng với chiếc Volkswagen hiện thời. Với động cơ nằm phía sau, làm mát bằng không khí, hình thù nhỏ nhắn, hẳn đây là những chiếc xe mà nhà độc tài mong muốn. Vậy là Porsche đã có cùng một ý tưởng trước đó, và ngay cả cái tên nghe cũng hao hao: Volksauto. Nhưng chúng đã không bao giờ được sản xuất vì hãng NSU đã không chấp thuận. Ngay cả Porsche cũng muốn quên chúng luôn, mãi cho đến khi Hitler khơi lại câu chuyện. Và rồi Porsche bắt tay vào việc tái thiết kế chiếc Volksauto, bằng cách lập một xưởng nhỏ ngay trong ga-ra nhà mình, thực hiện công việc một cách tỉ mỉ, không vội vàng. Cùng thời gian đó, ông cũng chế tạo những chiếc xe đua cho Auto-Union, và ông quan tâm thật sự đến việc đánh bại người Ý hơn là làm thỏa mãn ý tưởng đột xuất này của Hitler. 
Nhưng Hitler đã không coi đó là ý tưởng bất chợt. Trong những bài diễn văn liên tiếp, ông ta tiếp tục hứa với dân chúng về chiếc Volkswagen, và phía sau hậu trường ông ta không ngừng gây sức ép lên Porsche và GAMS. Thật sự là Porsche bị vào thế trên đe dưới búa, ông không thể từ chối đối với Hitler còn các nhà sản xuất thì cứ dây dưa hoãn binh. Họ không muốn tham gia vào một dự án mà sẽ có thể đẩy họ vào thế cạnh tranh quyết liệt. 

Mẫu "Bọ lội nước" năm 1942-1944 của Quân đội Đức: 

 

 


Gom chút kinh nghiệm sản xuất từ Mỹ 

Vào năm 1935, Porsche sang Mỹ tham quan. Ông đi một vòng các hãng General Motors, Packard và Ford để quan sát kỹ lưỡng các dây chuyền sản xuất. Ông chú ý đến các công cụ chế tạo động cơ và các khuôn dập thân xe và nhận thấy chúng khác với phương pháp sản xuất tại Châu Âu. Hệ thống sản xuất của người Mỹ đã cho ra số lượng xe quá lớn, điều mà Châu Âu chưa bao giờ làm được. Khi quay trở về, Porsche nhận thức được rằng vốn liếng của các hãng tư nhân ở Đức không thể tạo lập được những hoạt động kiểu như vậy, và chỉ có nhà nước mới có thể kham nổi. 

Cuối cùng vào năm 1936, ba mẫu xe đầu tiên cũng ra đời. Sau những thử nghiệm gắt gao, Porsche cũng hài lòng, và vào dịp Triển Lãm Ôtô năm 1937, Hitler đã công bố sẽ đưa vào sản xuất nay mai. Sắt thép được kiểm soát chặt chẽ theo chế độ phân phối đối với các nhà sản xuất ngoài nghành ô tô. Đất nước Quốc xã đang lấy lại vị thế của mình bằng một cuộc báo thù! Robert Ley, người đứng đầu phong trào "Biến niềm vui thành sức mạnh" được chỉ định thành lập một nhà máy tại Wolfsburg, và Hitler đã có mặt trong buổi lễ khởi công. Với sự hỗ trợ tài chính của Đảng Quốc xã (Nazi), không gì có thể cản nổi sự tăng tốc của chiếc Volkswagen. Trước khi nhà máy được hoàn thành, Porsche cần ba mươi chiếc xe mẫu để hoàn tất các cuộc thử nghiệm, và chúng được giao cho một nhà máy của Daimler-Benz chế tạo. Cuộc thử nghiệm dưới sự chỉ huy của người con trai của Porsche, tên Ferry, đã diễn ra dưới mọi điều kiện, hoàn cảnh trong một thời gian ngắn nhất có thể. Cả quân đội cũng được huy động để hổ trợ dẹp chướng ngại. Đây là chiếc xe mong ước của Hitler, và thật khổ cho những người nào hoặc tổ chức nào vô ý lỡ đứng cản đường! 

Porsche và một nhóm sản xuất lại được đưa sang Mỹ để tuyển dụng những chuyên viên người Mỹ cho nhà máy mới. Các kỹ sư chủ chốt nói được tiếng Đức được thâu nhận, và kiến thức sản-xuất-hàng-loạt của người Mỹ đã sẵn sàng để áp dụng tại Đức Quốc Xã. Một điều hơi ngạc nhiên là các hãng xe Mỹ vẫn chưa tỏ ý quan tâm một chút nào đối với kế hoạch của người Đức. Henry Ford còn tuyên bố như vầy: "Nếu có ai khác có thể làm ra những chiếc xe rẻ hơn và tốt hơn xe tôi, người đó đã làm cho tôi rồi". 

Các mẫu Bọ chạy bằng than và củi trong thời chiến: 

 

 



Con Bọ trong thời chiến 

Có một điều quan trọng nhất trong toàn bộ dự án là Hitler chẳng quan tâm đến việc khi nào thì chiếc xe chính thức được sản xuất. Volkswagen chỉ là một chiêu bài chính trị, một điểm lấy lòng công chúng, những người hỗ trợ bức thiết cho ông ta trên bước đường phiêu lưu quân sự. Nói có sách mách có chứng. Hai tháng trước khi khởi công nhà máy, Hitler đã thôn tính xong nước Áo. Hai ngày sau lễ khởi công, ông ta ký lệnh xâm lược Tiệp Khắc, và mười một tháng sau đó, chiếc búa Quốc Xã tiếp tục nện xuống Ba Lan. Người dân Đức luôn hành quân sau lưng Hitler. Chiếc Volkswagen, như một công cụ tuyên truyền và một lời hứa bất thành, đã bị lãng quên. Chỉ tội cho những chuyên gia Mỹ và gia đình của họ, đã bị lạc lõng tại Wolfsburg. 

Trong thời điểm cao trào của chiến tranh, nhà máy Wolfsburg lúc bấy giờ đã hoàn tất, được trưng dụng để sản xuất xe quân sự. Kỹ sư Porsche đã thiết kế lại chiếc Volkswagen, tăng công suất động cơ, tăng sức bền của giàn nhún và hộp số, sử dụng thân xe loại bốn chỗ, mui trần. Ngoại trừ động cơ được lắp phía sau, nó trông không khác với chiếc Jeep của Mỹ là mấy. Điểm tiện dụng nhất của chiếc VW thời chiến là trọng lượng của nó, chỉ nặng có 500 kg, và chỉ cần hai người có thể dựng nó dậy trong trường hợp xe bị lật. Nó phục vụ trên mọi trận tuyến, từ vùng sình lầy ở Ba Lan, miền băng giá ở Nga cho đến sa mạc cát nóng tại Châu Phi. Viên Tư lệnh vùng Rommel đã từng tuyên bố rằng nơi mà lạc đà bị sa lầy thì những chiếc VW vẫn hoạt động được! Có một phiên bản đặc biệt của nó dùng để lội nước. Với một chân vịt và bánh lái được gắn thêm vào, nó có thể bơi với vận tốc 24 km/giờ , và trên bộ thì vẫn đạt vận tốc 80 km/giờ. 


Và con Bọ "dân sự" bắt đầu cuộc đời mới 

Sau khi chiến tranh chấm dứt, cuối cùng thì chiếc VW cũng thực hiện được lời hứa của Hitler, nhưng trên quy mô toàn cầu. Nhà máy Wolfsburg lúc đó nằm trong vùng chiếm đóng của quân đội Anh, và trở thành một cứ điểm sửa chữa ô tô. Có hàng trăm công nhân và người tỵ nạn kéo đến đó để tìm việc và chính quyền Anh đã cho họ vào làm theo kiểu cầm chừng. Với những bản thiết kế đã hoàn tất, họ bắt đầu cho ra những thành phẩm Volkswagen vào năm 1946, mười ba năm sau lời hứa của Hitler. Nhưng lần này thì chiếc xe đã thật sự dành cho nhân dân. Những chiếc đầu tiên được bán ra tại Đức, và sau đó lan ra khắp Châu Âu. 

Vào năm 1948, chính quyền Anh cử Tiến sĩ Ing. Heinz Nordhoff, một nhà thiết kế đã từng làm việc cho BMW, vào chức vụ giám đốc hãng Volkswagen. Ông bắt đầu công việc của mình với một chính sách rất cụ thể. Đề cập đến lịch sử của chiếc xe dưới thời Hitler, ông nói: "Tương lai bắt đầu khi bạn cắt đứt tất cả những sợi dây nối với quá khứ". Nhà máy ngày một thịnh vượng và Nordhoff vẫn tiếp tục tại vụ cho đến khi nó được chuyển giao lại cho chính phủ Tây Đức. Sản lượng tăng lên vượt qua mọi dự đoán, và vào năm 1955 đã có hơn 1 triệu xe được ra lò. Đó là lần đầu tiên trong lịch sử xe hơi của Châu Âu, một mẫu xe đơn lẽ đã vượt qua con số hàng triệu nhiệm màu. Sau đó Nordhoff đã cho thành lập một trong những hệ thống dịch vụ hậu mãi lớn nhất thế giới. Với dịch vụ bảo trì và phụ tùng thay thế luôn sẵn sàng, chiếc Volkswagen bé nhỏ bắt đầu xuất hiện ở khắp mọi nơi trên trái đất. 
Vì tác giả bài này là người Mỹ nên ta có thể tính: 

1 gallon [US, liquid] = 3.7854118 liter 
1 mile [international] = 1,609.344 meter 

do đó 40 mpg tương đương với 0,58 lít/100 km  

Nhưng Hitler đã không coi đó là ý tưởng bất chợt. Trong những bài diễn văn liên tiếp, ông ta tiếp tục hứa với dân chúng về chiếc Volkswagen, và phía sau hậu trường ông ta không ngừng gây sức ép lên Porsche và GAMS. Thật sự là Porsche bị vào thế trên đe dưới búa, ông không thể từ chối đối với Hitler còn các nhà sản xuất thì cứ dây dưa hoãn binh. Họ không muốn tham gia vào một dự án mà sẽ có thể đẩy họ vào thế cạnh tranh quyết liệt. 
Mẫu "Bọ lội nước" năm 1942-1944 của Quân đội Đức: 

 

 


Gom chút kinh nghiệm sản xuất từ Mỹ 

Vào năm 1935, Porsche sang Mỹ tham quan. Ông đi một vòng các hãng General Motors, Packard và Ford để quan sát kỹ lưỡng các dây chuyền sản xuất. Ông chú ý đến các công cụ chế tạo động cơ và các khuôn dập thân xe và nhận thấy chúng khác với phương pháp sản xuất tại Châu Âu. Hệ thống sản xuất của người Mỹ đã cho ra số lượng xe quá lớn, điều mà Châu Âu chưa bao giờ làm được. Khi quay trở về, Porsche nhận thức được rằng vốn liếng của các hãng tư nhân ở Đức không thể tạo lập được những hoạt động kiểu như vậy, và chỉ có nhà nước mới có thể kham nổi. 

Cuối cùng vào năm 1936, ba mẫu xe đầu tiên cũng ra đời. Sau những thử nghiệm gắt gao, Porsche cũng hài lòng, và vào dịp Triển Lãm Ôtô năm 1937, Hitler đã công bố sẽ đưa vào sản xuất nay mai. Sắt thép được kiểm soát chặt chẽ theo chế độ phân phối đối với các nhà sản xuất ngoài nghành ô tô. Đất nước Quốc xã đang lấy lại vị thế của mình bằng một cuộc báo thù! Robert Ley, người đứng đầu phong trào "Biến niềm vui thành sức mạnh" được chỉ định thành lập một nhà máy tại Wolfsburg, và Hitler đã có mặt trong buổi lễ khởi công. Với sự hỗ trợ tài chính của Đảng Quốc xã (Nazi), không gì có thể cản nổi sự tăng tốc của chiếc Volkswagen. Trước khi nhà máy được hoàn thành, Porsche cần ba mươi chiếc xe mẫu để hoàn tất các cuộc thử nghiệm, và chúng được giao cho một nhà máy của Daimler-Benz chế tạo. Cuộc thử nghiệm dưới sự chỉ huy của người con trai của Porsche, tên Ferry, đã diễn ra dưới mọi điều kiện, hoàn cảnh trong một thời gian ngắn nhất có thể. Cả quân đội cũng được huy động để hổ trợ dẹp chướng ngại. Đây là chiếc xe mong ước của Hitler, và thật khổ cho những người nào hoặc tổ chức nào vô ý lỡ đứng cản đường! 

Porsche và một nhóm sản xuất lại được đưa sang Mỹ để tuyển dụng những chuyên viên người Mỹ cho nhà máy mới. Các kỹ sư chủ chốt nói được tiếng Đức được thâu nhận, và kiến thức sản-xuất-hàng-loạt của người Mỹ đã sẵn sàng để áp dụng tại Đức Quốc Xã. Một điều hơi ngạc nhiên là các hãng xe Mỹ vẫn chưa tỏ ý quan tâm một chút nào đối với kế hoạch của người Đức. Henry Ford còn tuyên bố như vầy: "Nếu có ai khác có thể làm ra những chiếc xe rẻ hơn và tốt hơn xe tôi, người đó đã làm cho tôi rồi". 

Các mẫu Bọ chạy bằng than và củi trong thời chiến: 

 

 



Con Bọ trong thời chiến 

Có một điều quan trọng nhất trong toàn bộ dự án là Hitler chẳng quan tâm đến việc khi nào thì chiếc xe chính thức được sản xuất. Volkswagen chỉ là một chiêu bài chính trị, một điểm lấy lòng công chúng, những người hỗ trợ bức thiết cho ông ta trên bước đường phiêu lưu quân sự. Nói có sách mách có chứng. Hai tháng trước khi khởi công nhà máy, Hitler đã thôn tính xong nước Áo. Hai ngày sau lễ khởi công, ông ta ký lệnh xâm lược Tiệp Khắc, và mười một tháng sau đó, chiếc búa Quốc Xã tiếp tục nện xuống Ba Lan. Người dân Đức luôn hành quân sau lưng Hitler. Chiếc Volkswagen, như một công cụ tuyên truyền và một lời hứa bất thành, đã bị lãng quên. Chỉ tội cho những chuyên gia Mỹ và gia đình của họ, đã bị lạc lõng tại Wolfsburg. 

Trong thời điểm cao trào của chiến tranh, nhà máy Wolfsburg lúc bấy giờ đã hoàn tất, được trưng dụng để sản xuất xe quân sự. Kỹ sư Porsche đã thiết kế lại chiếc Volkswagen, tăng công suất động cơ, tăng sức bền của giàn nhún và hộp số, sử dụng thân xe loại bốn chỗ, mui trần. Ngoại trừ động cơ được lắp phía sau, nó trông không khác với chiếc Jeep của Mỹ là mấy. Điểm tiện dụng nhất của chiếc VW thời chiến là trọng lượng của nó, chỉ nặng có 500 kg, và chỉ cần hai người có thể dựng nó dậy trong trường hợp xe bị lật. Nó phục vụ trên mọi trận tuyến, từ vùng sình lầy ở Ba Lan, miền băng giá ở Nga cho đến sa mạc cát nóng tại Châu Phi. Viên Tư lệnh vùng Rommel đã từng tuyên bố rằng nơi mà lạc đà bị sa lầy thì những chiếc VW vẫn hoạt động được! Có một phiên bản đặc biệt của nó dùng để lội nước. Với một chân vịt và bánh lái được gắn thêm vào, nó có thể bơi với vận tốc 24 km/giờ , và trên bộ thì vẫn đạt vận tốc 80 km/giờ. 


Và con Bọ "dân sự" bắt đầu cuộc đời mới 

Sau khi chiến tranh chấm dứt, cuối cùng thì chiếc VW cũng thực hiện được lời hứa của Hitler, nhưng trên quy mô toàn cầu. Nhà máy Wolfsburg lúc đó nằm trong vùng chiếm đóng của quân đội Anh, và trở thành một cứ điểm sửa chữa ô tô. Có hàng trăm công nhân và người tỵ nạn kéo đến đó để tìm việc và chính quyền Anh đã cho họ vào làm theo kiểu cầm chừng. Với những bản thiết kế đã hoàn tất, họ bắt đầu cho ra những thành phẩm Volkswagen vào năm 1946, mười ba năm sau lời hứa của Hitler. Nhưng lần này thì chiếc xe đã thật sự dành cho nhân dân. Những chiếc đầu tiên được bán ra tại Đức, và sau đó lan ra khắp Châu Âu. 

Vào năm 1948, chính quyền Anh cử Tiến sĩ Ing. Heinz Nordhoff, một nhà thiết kế đã từng làm việc cho BMW, vào chức vụ giám đốc hãng Volkswagen. Ông bắt đầu công việc của mình với một chính sách rất cụ thể. Đề cập đến lịch sử của chiếc xe dưới thời Hitler, ông nói: "Tương lai bắt đầu khi bạn cắt đứt tất cả những sợi dây nối với quá khứ". Nhà máy ngày một thịnh vượng và Nordhoff vẫn tiếp tục tại vụ cho đến khi nó được chuyển giao lại cho chính phủ Tây Đức. Sản lượng tăng lên vượt qua mọi dự đoán, và vào năm 1955 đã có hơn 1 triệu xe được ra lò. Đó là lần đầu tiên trong lịch sử xe hơi của Châu Âu, một mẫu xe đơn lẽ đã vượt qua con số hàng triệu nhiệm màu. Sau đó Nordhoff đã cho thành lập một trong những hệ thống dịch vụ hậu mãi lớn nhất thế giới. Với dịch vụ bảo trì và phụ tùng thay thế luôn sẵn sàng, chiếc Volkswagen bé nhỏ bắt đầu xuất hiện ở khắp mọi nơi trên trái đất. 
Vì tác giả bài này là người Mỹ nên ta có thể tính: 

1 gallon [US, liquid] = 3.7854118 liter 
1 mile [international] = 1,609.344 meter 

do đó 40 mpg tương đương với 0,58 lít/100 km  

Mẫu "Bọ lội nước" năm 1942-1944 của Quân đội Đức: 
 

 


Gom chút kinh nghiệm sản xuất từ Mỹ 

Vào năm 1935, Porsche sang Mỹ tham quan. Ông đi một vòng các hãng General Motors, Packard và Ford để quan sát kỹ lưỡng các dây chuyền sản xuất. Ông chú ý đến các công cụ chế tạo động cơ và các khuôn dập thân xe và nhận thấy chúng khác với phương pháp sản xuất tại Châu Âu. Hệ thống sản xuất của người Mỹ đã cho ra số lượng xe quá lớn, điều mà Châu Âu chưa bao giờ làm được. Khi quay trở về, Porsche nhận thức được rằng vốn liếng của các hãng tư nhân ở Đức không thể tạo lập được những hoạt động kiểu như vậy, và chỉ có nhà nước mới có thể kham nổi. 

Cuối cùng vào năm 1936, ba mẫu xe đầu tiên cũng ra đời. Sau những thử nghiệm gắt gao, Porsche cũng hài lòng, và vào dịp Triển Lãm Ôtô năm 1937, Hitler đã công bố sẽ đưa vào sản xuất nay mai. Sắt thép được kiểm soát chặt chẽ theo chế độ phân phối đối với các nhà sản xuất ngoài nghành ô tô. Đất nước Quốc xã đang lấy lại vị thế của mình bằng một cuộc báo thù! Robert Ley, người đứng đầu phong trào "Biến niềm vui thành sức mạnh" được chỉ định thành lập một nhà máy tại Wolfsburg, và Hitler đã có mặt trong buổi lễ khởi công. Với sự hỗ trợ tài chính của Đảng Quốc xã (Nazi), không gì có thể cản nổi sự tăng tốc của chiếc Volkswagen. Trước khi nhà máy được hoàn thành, Porsche cần ba mươi chiếc xe mẫu để hoàn tất các cuộc thử nghiệm, và chúng được giao cho một nhà máy của Daimler-Benz chế tạo. Cuộc thử nghiệm dưới sự chỉ huy của người con trai của Porsche, tên Ferry, đã diễn ra dưới mọi điều kiện, hoàn cảnh trong một thời gian ngắn nhất có thể. Cả quân đội cũng được huy động để hổ trợ dẹp chướng ngại. Đây là chiếc xe mong ước của Hitler, và thật khổ cho những người nào hoặc tổ chức nào vô ý lỡ đứng cản đường! 

Porsche và một nhóm sản xuất lại được đưa sang Mỹ để tuyển dụng những chuyên viên người Mỹ cho nhà máy mới. Các kỹ sư chủ chốt nói được tiếng Đức được thâu nhận, và kiến thức sản-xuất-hàng-loạt của người Mỹ đã sẵn sàng để áp dụng tại Đức Quốc Xã. Một điều hơi ngạc nhiên là các hãng xe Mỹ vẫn chưa tỏ ý quan tâm một chút nào đối với kế hoạch của người Đức. Henry Ford còn tuyên bố như vầy: "Nếu có ai khác có thể làm ra những chiếc xe rẻ hơn và tốt hơn xe tôi, người đó đã làm cho tôi rồi". 

Các mẫu Bọ chạy bằng than và củi trong thời chiến: 

 

 



Con Bọ trong thời chiến 

Có một điều quan trọng nhất trong toàn bộ dự án là Hitler chẳng quan tâm đến việc khi nào thì chiếc xe chính thức được sản xuất. Volkswagen chỉ là một chiêu bài chính trị, một điểm lấy lòng công chúng, những người hỗ trợ bức thiết cho ông ta trên bước đường phiêu lưu quân sự. Nói có sách mách có chứng. Hai tháng trước khi khởi công nhà máy, Hitler đã thôn tính xong nước Áo. Hai ngày sau lễ khởi công, ông ta ký lệnh xâm lược Tiệp Khắc, và mười một tháng sau đó, chiếc búa Quốc Xã tiếp tục nện xuống Ba Lan. Người dân Đức luôn hành quân sau lưng Hitler. Chiếc Volkswagen, như một công cụ tuyên truyền và một lời hứa bất thành, đã bị lãng quên. Chỉ tội cho những chuyên gia Mỹ và gia đình của họ, đã bị lạc lõng tại Wolfsburg. 

Trong thời điểm cao trào của chiến tranh, nhà máy Wolfsburg lúc bấy giờ đã hoàn tất, được trưng dụng để sản xuất xe quân sự. Kỹ sư Porsche đã thiết kế lại chiếc Volkswagen, tăng công suất động cơ, tăng sức bền của giàn nhún và hộp số, sử dụng thân xe loại bốn chỗ, mui trần. Ngoại trừ động cơ được lắp phía sau, nó trông không khác với chiếc Jeep của Mỹ là mấy. Điểm tiện dụng nhất của chiếc VW thời chiến là trọng lượng của nó, chỉ nặng có 500 kg, và chỉ cần hai người có thể dựng nó dậy trong trường hợp xe bị lật. Nó phục vụ trên mọi trận tuyến, từ vùng sình lầy ở Ba Lan, miền băng giá ở Nga cho đến sa mạc cát nóng tại Châu Phi. Viên Tư lệnh vùng Rommel đã từng tuyên bố rằng nơi mà lạc đà bị sa lầy thì những chiếc VW vẫn hoạt động được! Có một phiên bản đặc biệt của nó dùng để lội nước. Với một chân vịt và bánh lái được gắn thêm vào, nó có thể bơi với vận tốc 24 km/giờ , và trên bộ thì vẫn đạt vận tốc 80 km/giờ. 


Và con Bọ "dân sự" bắt đầu cuộc đời mới 

Sau khi chiến tranh chấm dứt, cuối cùng thì chiếc VW cũng thực hiện được lời hứa của Hitler, nhưng trên quy mô toàn cầu. Nhà máy Wolfsburg lúc đó nằm trong vùng chiếm đóng của quân đội Anh, và trở thành một cứ điểm sửa chữa ô tô. Có hàng trăm công nhân và người tỵ nạn kéo đến đó để tìm việc và chính quyền Anh đã cho họ vào làm theo kiểu cầm chừng. Với những bản thiết kế đã hoàn tất, họ bắt đầu cho ra những thành phẩm Volkswagen vào năm 1946, mười ba năm sau lời hứa của Hitler. Nhưng lần này thì chiếc xe đã thật sự dành cho nhân dân. Những chiếc đầu tiên được bán ra tại Đức, và sau đó lan ra khắp Châu Âu. 

Vào năm 1948, chính quyền Anh cử Tiến sĩ Ing. Heinz Nordhoff, một nhà thiết kế đã từng làm việc cho BMW, vào chức vụ giám đốc hãng Volkswagen. Ông bắt đầu công việc của mình với một chính sách rất cụ thể. Đề cập đến lịch sử của chiếc xe dưới thời Hitler, ông nói: "Tương lai bắt đầu khi bạn cắt đứt tất cả những sợi dây nối với quá khứ". Nhà máy ngày một thịnh vượng và Nordhoff vẫn tiếp tục tại vụ cho đến khi nó được chuyển giao lại cho chính phủ Tây Đức. Sản lượng tăng lên vượt qua mọi dự đoán, và vào năm 1955 đã có hơn 1 triệu xe được ra lò. Đó là lần đầu tiên trong lịch sử xe hơi của Châu Âu, một mẫu xe đơn lẽ đã vượt qua con số hàng triệu nhiệm màu. Sau đó Nordhoff đã cho thành lập một trong những hệ thống dịch vụ hậu mãi lớn nhất thế giới. Với dịch vụ bảo trì và phụ tùng thay thế luôn sẵn sàng, chiếc Volkswagen bé nhỏ bắt đầu xuất hiện ở khắp mọi nơi trên trái đất. 
Vì tác giả bài này là người Mỹ nên ta có thể tính: 

1 gallon [US, liquid] = 3.7854118 liter 
1 mile [international] = 1,609.344 meter 

do đó 40 mpg tương đương với 0,58 lít/100 km  

 
 


Gom chút kinh nghiệm sản xuất từ Mỹ 

Vào năm 1935, Porsche sang Mỹ tham quan. Ông đi một vòng các hãng General Motors, Packard và Ford để quan sát kỹ lưỡng các dây chuyền sản xuất. Ông chú ý đến các công cụ chế tạo động cơ và các khuôn dập thân xe và nhận thấy chúng khác với phương pháp sản xuất tại Châu Âu. Hệ thống sản xuất của người Mỹ đã cho ra số lượng xe quá lớn, điều mà Châu Âu chưa bao giờ làm được. Khi quay trở về, Porsche nhận thức được rằng vốn liếng của các hãng tư nhân ở Đức không thể tạo lập được những hoạt động kiểu như vậy, và chỉ có nhà nước mới có thể kham nổi. 

Cuối cùng vào năm 1936, ba mẫu xe đầu tiên cũng ra đời. Sau những thử nghiệm gắt gao, Porsche cũng hài lòng, và vào dịp Triển Lãm Ôtô năm 1937, Hitler đã công bố sẽ đưa vào sản xuất nay mai. Sắt thép được kiểm soát chặt chẽ theo chế độ phân phối đối với các nhà sản xuất ngoài nghành ô tô. Đất nước Quốc xã đang lấy lại vị thế của mình bằng một cuộc báo thù! Robert Ley, người đứng đầu phong trào "Biến niềm vui thành sức mạnh" được chỉ định thành lập một nhà máy tại Wolfsburg, và Hitler đã có mặt trong buổi lễ khởi công. Với sự hỗ trợ tài chính của Đảng Quốc xã (Nazi), không gì có thể cản nổi sự tăng tốc của chiếc Volkswagen. Trước khi nhà máy được hoàn thành, Porsche cần ba mươi chiếc xe mẫu để hoàn tất các cuộc thử nghiệm, và chúng được giao cho một nhà máy của Daimler-Benz chế tạo. Cuộc thử nghiệm dưới sự chỉ huy của người con trai của Porsche, tên Ferry, đã diễn ra dưới mọi điều kiện, hoàn cảnh trong một thời gian ngắn nhất có thể. Cả quân đội cũng được huy động để hổ trợ dẹp chướng ngại. Đây là chiếc xe mong ước của Hitler, và thật khổ cho những người nào hoặc tổ chức nào vô ý lỡ đứng cản đường! 

Porsche và một nhóm sản xuất lại được đưa sang Mỹ để tuyển dụng những chuyên viên người Mỹ cho nhà máy mới. Các kỹ sư chủ chốt nói được tiếng Đức được thâu nhận, và kiến thức sản-xuất-hàng-loạt của người Mỹ đã sẵn sàng để áp dụng tại Đức Quốc Xã. Một điều hơi ngạc nhiên là các hãng xe Mỹ vẫn chưa tỏ ý quan tâm một chút nào đối với kế hoạch của người Đức. Henry Ford còn tuyên bố như vầy: "Nếu có ai khác có thể làm ra những chiếc xe rẻ hơn và tốt hơn xe tôi, người đó đã làm cho tôi rồi". 

Các mẫu Bọ chạy bằng than và củi trong thời chiến: 

 

 



Con Bọ trong thời chiến 

Có một điều quan trọng nhất trong toàn bộ dự án là Hitler chẳng quan tâm đến việc khi nào thì chiếc xe chính thức được sản xuất. Volkswagen chỉ là một chiêu bài chính trị, một điểm lấy lòng công chúng, những người hỗ trợ bức thiết cho ông ta trên bước đường phiêu lưu quân sự. Nói có sách mách có chứng. Hai tháng trước khi khởi công nhà máy, Hitler đã thôn tính xong nước Áo. Hai ngày sau lễ khởi công, ông ta ký lệnh xâm lược Tiệp Khắc, và mười một tháng sau đó, chiếc búa Quốc Xã tiếp tục nện xuống Ba Lan. Người dân Đức luôn hành quân sau lưng Hitler. Chiếc Volkswagen, như một công cụ tuyên truyền và một lời hứa bất thành, đã bị lãng quên. Chỉ tội cho những chuyên gia Mỹ và gia đình của họ, đã bị lạc lõng tại Wolfsburg. 

Trong thời điểm cao trào của chiến tranh, nhà máy Wolfsburg lúc bấy giờ đã hoàn tất, được trưng dụng để sản xuất xe quân sự. Kỹ sư Porsche đã thiết kế lại chiếc Volkswagen, tăng công suất động cơ, tăng sức bền của giàn nhún và hộp số, sử dụng thân xe loại bốn chỗ, mui trần. Ngoại trừ động cơ được lắp phía sau, nó trông không khác với chiếc Jeep của Mỹ là mấy. Điểm tiện dụng nhất của chiếc VW thời chiến là trọng lượng của nó, chỉ nặng có 500 kg, và chỉ cần hai người có thể dựng nó dậy trong trường hợp xe bị lật. Nó phục vụ trên mọi trận tuyến, từ vùng sình lầy ở Ba Lan, miền băng giá ở Nga cho đến sa mạc cát nóng tại Châu Phi. Viên Tư lệnh vùng Rommel đã từng tuyên bố rằng nơi mà lạc đà bị sa lầy thì những chiếc VW vẫn hoạt động được! Có một phiên bản đặc biệt của nó dùng để lội nước. Với một chân vịt và bánh lái được gắn thêm vào, nó có thể bơi với vận tốc 24 km/giờ , và trên bộ thì vẫn đạt vận tốc 80 km/giờ. 


Và con Bọ "dân sự" bắt đầu cuộc đời mới 

Sau khi chiến tranh chấm dứt, cuối cùng thì chiếc VW cũng thực hiện được lời hứa của Hitler, nhưng trên quy mô toàn cầu. Nhà máy Wolfsburg lúc đó nằm trong vùng chiếm đóng của quân đội Anh, và trở thành một cứ điểm sửa chữa ô tô. Có hàng trăm công nhân và người tỵ nạn kéo đến đó để tìm việc và chính quyền Anh đã cho họ vào làm theo kiểu cầm chừng. Với những bản thiết kế đã hoàn tất, họ bắt đầu cho ra những thành phẩm Volkswagen vào năm 1946, mười ba năm sau lời hứa của Hitler. Nhưng lần này thì chiếc xe đã thật sự dành cho nhân dân. Những chiếc đầu tiên được bán ra tại Đức, và sau đó lan ra khắp Châu Âu. 

Vào năm 1948, chính quyền Anh cử Tiến sĩ Ing. Heinz Nordhoff, một nhà thiết kế đã từng làm việc cho BMW, vào chức vụ giám đốc hãng Volkswagen. Ông bắt đầu công việc của mình với một chính sách rất cụ thể. Đề cập đến lịch sử của chiếc xe dưới thời Hitler, ông nói: "Tương lai bắt đầu khi bạn cắt đứt tất cả những sợi dây nối với quá khứ". Nhà máy ngày một thịnh vượng và Nordhoff vẫn tiếp tục tại vụ cho đến khi nó được chuyển giao lại cho chính phủ Tây Đức. Sản lượng tăng lên vượt qua mọi dự đoán, và vào năm 1955 đã có hơn 1 triệu xe được ra lò. Đó là lần đầu tiên trong lịch sử xe hơi của Châu Âu, một mẫu xe đơn lẽ đã vượt qua con số hàng triệu nhiệm màu. Sau đó Nordhoff đã cho thành lập một trong những hệ thống dịch vụ hậu mãi lớn nhất thế giới. Với dịch vụ bảo trì và phụ tùng thay thế luôn sẵn sàng, chiếc Volkswagen bé nhỏ bắt đầu xuất hiện ở khắp mọi nơi trên trái đất. 
Vì tác giả bài này là người Mỹ nên ta có thể tính: 

1 gallon [US, liquid] = 3.7854118 liter 
1 mile [international] = 1,609.344 meter 

do đó 40 mpg tương đương với 0,58 lít/100 km  

 

Gom chút kinh nghiệm sản xuất từ Mỹ 

Vào năm 1935, Porsche sang Mỹ tham quan. Ông đi một vòng các hãng General Motors, Packard và Ford để quan sát kỹ lưỡng các dây chuyền sản xuất. Ông chú ý đến các công cụ chế tạo động cơ và các khuôn dập thân xe và nhận thấy chúng khác với phương pháp sản xuất tại Châu Âu. Hệ thống sản xuất của người Mỹ đã cho ra số lượng xe quá lớn, điều mà Châu Âu chưa bao giờ làm được. Khi quay trở về, Porsche nhận thức được rằng vốn liếng của các hãng tư nhân ở Đức không thể tạo lập được những hoạt động kiểu như vậy, và chỉ có nhà nước mới có thể kham nổi. 

Cuối cùng vào năm 1936, ba mẫu xe đầu tiên cũng ra đời. Sau những thử nghiệm gắt gao, Porsche cũng hài lòng, và vào dịp Triển Lãm Ôtô năm 1937, Hitler đã công bố sẽ đưa vào sản xuất nay mai. Sắt thép được kiểm soát chặt chẽ theo chế độ phân phối đối với các nhà sản xuất ngoài nghành ô tô. Đất nước Quốc xã đang lấy lại vị thế của mình bằng một cuộc báo thù! Robert Ley, người đứng đầu phong trào "Biến niềm vui thành sức mạnh" được chỉ định thành lập một nhà máy tại Wolfsburg, và Hitler đã có mặt trong buổi lễ khởi công. Với sự hỗ trợ tài chính của Đảng Quốc xã (Nazi), không gì có thể cản nổi sự tăng tốc của chiếc Volkswagen. Trước khi nhà máy được hoàn thành, Porsche cần ba mươi chiếc xe mẫu để hoàn tất các cuộc thử nghiệm, và chúng được giao cho một nhà máy của Daimler-Benz chế tạo. Cuộc thử nghiệm dưới sự chỉ huy của người con trai của Porsche, tên Ferry, đã diễn ra dưới mọi điều kiện, hoàn cảnh trong một thời gian ngắn nhất có thể. Cả quân đội cũng được huy động để hổ trợ dẹp chướng ngại. Đây là chiếc xe mong ước của Hitler, và thật khổ cho những người nào hoặc tổ chức nào vô ý lỡ đứng cản đường! 

Porsche và một nhóm sản xuất lại được đưa sang Mỹ để tuyển dụng những chuyên viên người Mỹ cho nhà máy mới. Các kỹ sư chủ chốt nói được tiếng Đức được thâu nhận, và kiến thức sản-xuất-hàng-loạt của người Mỹ đã sẵn sàng để áp dụng tại Đức Quốc Xã. Một điều hơi ngạc nhiên là các hãng xe Mỹ vẫn chưa tỏ ý quan tâm một chút nào đối với kế hoạch của người Đức. Henry Ford còn tuyên bố như vầy: "Nếu có ai khác có thể làm ra những chiếc xe rẻ hơn và tốt hơn xe tôi, người đó đã làm cho tôi rồi". 

Các mẫu Bọ chạy bằng than và củi trong thời chiến: 

 

 



Con Bọ trong thời chiến 

Có một điều quan trọng nhất trong toàn bộ dự án là Hitler chẳng quan tâm đến việc khi nào thì chiếc xe chính thức được sản xuất. Volkswagen chỉ là một chiêu bài chính trị, một điểm lấy lòng công chúng, những người hỗ trợ bức thiết cho ông ta trên bước đường phiêu lưu quân sự. Nói có sách mách có chứng. Hai tháng trước khi khởi công nhà máy, Hitler đã thôn tính xong nước Áo. Hai ngày sau lễ khởi công, ông ta ký lệnh xâm lược Tiệp Khắc, và mười một tháng sau đó, chiếc búa Quốc Xã tiếp tục nện xuống Ba Lan. Người dân Đức luôn hành quân sau lưng Hitler. Chiếc Volkswagen, như một công cụ tuyên truyền và một lời hứa bất thành, đã bị lãng quên. Chỉ tội cho những chuyên gia Mỹ và gia đình của họ, đã bị lạc lõng tại Wolfsburg. 

Trong thời điểm cao trào của chiến tranh, nhà máy Wolfsburg lúc bấy giờ đã hoàn tất, được trưng dụng để sản xuất xe quân sự. Kỹ sư Porsche đã thiết kế lại chiếc Volkswagen, tăng công suất động cơ, tăng sức bền của giàn nhún và hộp số, sử dụng thân xe loại bốn chỗ, mui trần. Ngoại trừ động cơ được lắp phía sau, nó trông không khác với chiếc Jeep của Mỹ là mấy. Điểm tiện dụng nhất của chiếc VW thời chiến là trọng lượng của nó, chỉ nặng có 500 kg, và chỉ cần hai người có thể dựng nó dậy trong trường hợp xe bị lật. Nó phục vụ trên mọi trận tuyến, từ vùng sình lầy ở Ba Lan, miền băng giá ở Nga cho đến sa mạc cát nóng tại Châu Phi. Viên Tư lệnh vùng Rommel đã từng tuyên bố rằng nơi mà lạc đà bị sa lầy thì những chiếc VW vẫn hoạt động được! Có một phiên bản đặc biệt của nó dùng để lội nước. Với một chân vịt và bánh lái được gắn thêm vào, nó có thể bơi với vận tốc 24 km/giờ , và trên bộ thì vẫn đạt vận tốc 80 km/giờ. 


Và con Bọ "dân sự" bắt đầu cuộc đời mới 

Sau khi chiến tranh chấm dứt, cuối cùng thì chiếc VW cũng thực hiện được lời hứa của Hitler, nhưng trên quy mô toàn cầu. Nhà máy Wolfsburg lúc đó nằm trong vùng chiếm đóng của quân đội Anh, và trở thành một cứ điểm sửa chữa ô tô. Có hàng trăm công nhân và người tỵ nạn kéo đến đó để tìm việc và chính quyền Anh đã cho họ vào làm theo kiểu cầm chừng. Với những bản thiết kế đã hoàn tất, họ bắt đầu cho ra những thành phẩm Volkswagen vào năm 1946, mười ba năm sau lời hứa của Hitler. Nhưng lần này thì chiếc xe đã thật sự dành cho nhân dân. Những chiếc đầu tiên được bán ra tại Đức, và sau đó lan ra khắp Châu Âu. 

Vào năm 1948, chính quyền Anh cử Tiến sĩ Ing. Heinz Nordhoff, một nhà thiết kế đã từng làm việc cho BMW, vào chức vụ giám đốc hãng Volkswagen. Ông bắt đầu công việc của mình với một chính sách rất cụ thể. Đề cập đến lịch sử của chiếc xe dưới thời Hitler, ông nói: "Tương lai bắt đầu khi bạn cắt đứt tất cả những sợi dây nối với quá khứ". Nhà máy ngày một thịnh vượng và Nordhoff vẫn tiếp tục tại vụ cho đến khi nó được chuyển giao lại cho chính phủ Tây Đức. Sản lượng tăng lên vượt qua mọi dự đoán, và vào năm 1955 đã có hơn 1 triệu xe được ra lò. Đó là lần đầu tiên trong lịch sử xe hơi của Châu Âu, một mẫu xe đơn lẽ đã vượt qua con số hàng triệu nhiệm màu. Sau đó Nordhoff đã cho thành lập một trong những hệ thống dịch vụ hậu mãi lớn nhất thế giới. Với dịch vụ bảo trì và phụ tùng thay thế luôn sẵn sàng, chiếc Volkswagen bé nhỏ bắt đầu xuất hiện ở khắp mọi nơi trên trái đất. 
Vì tác giả bài này là người Mỹ nên ta có thể tính: 

1 gallon [US, liquid] = 3.7854118 liter 
1 mile [international] = 1,609.344 meter 

do đó 40 mpg tương đương với 0,58 lít/100 km  

Gom chút kinh nghiệm sản xuất từ Mỹ 

Vào năm 1935, Porsche sang Mỹ tham quan. Ông đi một vòng các hãng General Motors, Packard và Ford để quan sát kỹ lưỡng các dây chuyền sản xuất. Ông chú ý đến các công cụ chế tạo động cơ và các khuôn dập thân xe và nhận thấy chúng khác với phương pháp sản xuất tại Châu Âu. Hệ thống sản xuất của người Mỹ đã cho ra số lượng xe quá lớn, điều mà Châu Âu chưa bao giờ làm được. Khi quay trở về, Porsche nhận thức được rằng vốn liếng của các hãng tư nhân ở Đức không thể tạo lập được những hoạt động kiểu như vậy, và chỉ có nhà nước mới có thể kham nổi. 

Cuối cùng vào năm 1936, ba mẫu xe đầu tiên cũng ra đời. Sau những thử nghiệm gắt gao, Porsche cũng hài lòng, và vào dịp Triển Lãm Ôtô năm 1937, Hitler đã công bố sẽ đưa vào sản xuất nay mai. Sắt thép được kiểm soát chặt chẽ theo chế độ phân phối đối với các nhà sản xuất ngoài nghành ô tô. Đất nước Quốc xã đang lấy lại vị thế của mình bằng một cuộc báo thù! Robert Ley, người đứng đầu phong trào "Biến niềm vui thành sức mạnh" được chỉ định thành lập một nhà máy tại Wolfsburg, và Hitler đã có mặt trong buổi lễ khởi công. Với sự hỗ trợ tài chính của Đảng Quốc xã (Nazi), không gì có thể cản nổi sự tăng tốc của chiếc Volkswagen. Trước khi nhà máy được hoàn thành, Porsche cần ba mươi chiếc xe mẫu để hoàn tất các cuộc thử nghiệm, và chúng được giao cho một nhà máy của Daimler-Benz chế tạo. Cuộc thử nghiệm dưới sự chỉ huy của người con trai của Porsche, tên Ferry, đã diễn ra dưới mọi điều kiện, hoàn cảnh trong một thời gian ngắn nhất có thể. Cả quân đội cũng được huy động để hổ trợ dẹp chướng ngại. Đây là chiếc xe mong ước của Hitler, và thật khổ cho những người nào hoặc tổ chức nào vô ý lỡ đứng cản đường! 

Porsche và một nhóm sản xuất lại được đưa sang Mỹ để tuyển dụng những chuyên viên người Mỹ cho nhà máy mới. Các kỹ sư chủ chốt nói được tiếng Đức được thâu nhận, và kiến thức sản-xuất-hàng-loạt của người Mỹ đã sẵn sàng để áp dụng tại Đức Quốc Xã. Một điều hơi ngạc nhiên là các hãng xe Mỹ vẫn chưa tỏ ý quan tâm một chút nào đối với kế hoạch của người Đức. Henry Ford còn tuyên bố như vầy: "Nếu có ai khác có thể làm ra những chiếc xe rẻ hơn và tốt hơn xe tôi, người đó đã làm cho tôi rồi". 

Các mẫu Bọ chạy bằng than và củi trong thời chiến: 

 

 



Con Bọ trong thời chiến 

Có một điều quan trọng nhất trong toàn bộ dự án là Hitler chẳng quan tâm đến việc khi nào thì chiếc xe chính thức được sản xuất. Volkswagen chỉ là một chiêu bài chính trị, một điểm lấy lòng công chúng, những người hỗ trợ bức thiết cho ông ta trên bước đường phiêu lưu quân sự. Nói có sách mách có chứng. Hai tháng trước khi khởi công nhà máy, Hitler đã thôn tính xong nước Áo. Hai ngày sau lễ khởi công, ông ta ký lệnh xâm lược Tiệp Khắc, và mười một tháng sau đó, chiếc búa Quốc Xã tiếp tục nện xuống Ba Lan. Người dân Đức luôn hành quân sau lưng Hitler. Chiếc Volkswagen, như một công cụ tuyên truyền và một lời hứa bất thành, đã bị lãng quên. Chỉ tội cho những chuyên gia Mỹ và gia đình của họ, đã bị lạc lõng tại Wolfsburg. 

Trong thời điểm cao trào của chiến tranh, nhà máy Wolfsburg lúc bấy giờ đã hoàn tất, được trưng dụng để sản xuất xe quân sự. Kỹ sư Porsche đã thiết kế lại chiếc Volkswagen, tăng công suất động cơ, tăng sức bền của giàn nhún và hộp số, sử dụng thân xe loại bốn chỗ, mui trần. Ngoại trừ động cơ được lắp phía sau, nó trông không khác với chiếc Jeep của Mỹ là mấy. Điểm tiện dụng nhất của chiếc VW thời chiến là trọng lượng của nó, chỉ nặng có 500 kg, và chỉ cần hai người có thể dựng nó dậy trong trường hợp xe bị lật. Nó phục vụ trên mọi trận tuyến, từ vùng sình lầy ở Ba Lan, miền băng giá ở Nga cho đến sa mạc cát nóng tại Châu Phi. Viên Tư lệnh vùng Rommel đã từng tuyên bố rằng nơi mà lạc đà bị sa lầy thì những chiếc VW vẫn hoạt động được! Có một phiên bản đặc biệt của nó dùng để lội nước. Với một chân vịt và bánh lái được gắn thêm vào, nó có thể bơi với vận tốc 24 km/giờ , và trên bộ thì vẫn đạt vận tốc 80 km/giờ. 


Và con Bọ "dân sự" bắt đầu cuộc đời mới 

Sau khi chiến tranh chấm dứt, cuối cùng thì chiếc VW cũng thực hiện được lời hứa của Hitler, nhưng trên quy mô toàn cầu. Nhà máy Wolfsburg lúc đó nằm trong vùng chiếm đóng của quân đội Anh, và trở thành một cứ điểm sửa chữa ô tô. Có hàng trăm công nhân và người tỵ nạn kéo đến đó để tìm việc và chính quyền Anh đã cho họ vào làm theo kiểu cầm chừng. Với những bản thiết kế đã hoàn tất, họ bắt đầu cho ra những thành phẩm Volkswagen vào năm 1946, mười ba năm sau lời hứa của Hitler. Nhưng lần này thì chiếc xe đã thật sự dành cho nhân dân. Những chiếc đầu tiên được bán ra tại Đức, và sau đó lan ra khắp Châu Âu. 

Vào năm 1948, chính quyền Anh cử Tiến sĩ Ing. Heinz Nordhoff, một nhà thiết kế đã từng làm việc cho BMW, vào chức vụ giám đốc hãng Volkswagen. Ông bắt đầu công việc của mình với một chính sách rất cụ thể. Đề cập đến lịch sử của chiếc xe dưới thời Hitler, ông nói: "Tương lai bắt đầu khi bạn cắt đứt tất cả những sợi dây nối với quá khứ". Nhà máy ngày một thịnh vượng và Nordhoff vẫn tiếp tục tại vụ cho đến khi nó được chuyển giao lại cho chính phủ Tây Đức. Sản lượng tăng lên vượt qua mọi dự đoán, và vào năm 1955 đã có hơn 1 triệu xe được ra lò. Đó là lần đầu tiên trong lịch sử xe hơi của Châu Âu, một mẫu xe đơn lẽ đã vượt qua con số hàng triệu nhiệm màu. Sau đó Nordhoff đã cho thành lập một trong những hệ thống dịch vụ hậu mãi lớn nhất thế giới. Với dịch vụ bảo trì và phụ tùng thay thế luôn sẵn sàng, chiếc Volkswagen bé nhỏ bắt đầu xuất hiện ở khắp mọi nơi trên trái đất. 
Vì tác giả bài này là người Mỹ nên ta có thể tính: 

1 gallon [US, liquid] = 3.7854118 liter 
1 mile [international] = 1,609.344 meter 

do đó 40 mpg tương đương với 0,58 lít/100 km  

Gom chút kinh nghiệm sản xuất từ Mỹ 
Vào năm 1935, Porsche sang Mỹ tham quan. Ông đi một vòng các hãng General Motors, Packard và Ford để quan sát kỹ lưỡng các dây chuyền sản xuất. Ông chú ý đến các công cụ chế tạo động cơ và các khuôn dập thân xe và nhận thấy chúng khác với phương pháp sản xuất tại Châu Âu. Hệ thống sản xuất của người Mỹ đã cho ra số lượng xe quá lớn, điều mà Châu Âu chưa bao giờ làm được. Khi quay trở về, Porsche nhận thức được rằng vốn liếng của các hãng tư nhân ở Đức không thể tạo lập được những hoạt động kiểu như vậy, và chỉ có nhà nước mới có thể kham nổi. 

Cuối cùng vào năm 1936, ba mẫu xe đầu tiên cũng ra đời. Sau những thử nghiệm gắt gao, Porsche cũng hài lòng, và vào dịp Triển Lãm Ôtô năm 1937, Hitler đã công bố sẽ đưa vào sản xuất nay mai. Sắt thép được kiểm soát chặt chẽ theo chế độ phân phối đối với các nhà sản xuất ngoài nghành ô tô. Đất nước Quốc xã đang lấy lại vị thế của mình bằng một cuộc báo thù! Robert Ley, người đứng đầu phong trào "Biến niềm vui thành sức mạnh" được chỉ định thành lập một nhà máy tại Wolfsburg, và Hitler đã có mặt trong buổi lễ khởi công. Với sự hỗ trợ tài chính của Đảng Quốc xã (Nazi), không gì có thể cản nổi sự tăng tốc của chiếc Volkswagen. Trước khi nhà máy được hoàn thành, Porsche cần ba mươi chiếc xe mẫu để hoàn tất các cuộc thử nghiệm, và chúng được giao cho một nhà máy của Daimler-Benz chế tạo. Cuộc thử nghiệm dưới sự chỉ huy của người con trai của Porsche, tên Ferry, đã diễn ra dưới mọi điều kiện, hoàn cảnh trong một thời gian ngắn nhất có thể. Cả quân đội cũng được huy động để hổ trợ dẹp chướng ngại. Đây là chiếc xe mong ước của Hitler, và thật khổ cho những người nào hoặc tổ chức nào vô ý lỡ đứng cản đường! 

Porsche và một nhóm sản xuất lại được đưa sang Mỹ để tuyển dụng những chuyên viên người Mỹ cho nhà máy mới. Các kỹ sư chủ chốt nói được tiếng Đức được thâu nhận, và kiến thức sản-xuất-hàng-loạt của người Mỹ đã sẵn sàng để áp dụng tại Đức Quốc Xã. Một điều hơi ngạc nhiên là các hãng xe Mỹ vẫn chưa tỏ ý quan tâm một chút nào đối với kế hoạch của người Đức. Henry Ford còn tuyên bố như vầy: "Nếu có ai khác có thể làm ra những chiếc xe rẻ hơn và tốt hơn xe tôi, người đó đã làm cho tôi rồi". 

Các mẫu Bọ chạy bằng than và củi trong thời chiến: 

 

 



Con Bọ trong thời chiến 

Có một điều quan trọng nhất trong toàn bộ dự án là Hitler chẳng quan tâm đến việc khi nào thì chiếc xe chính thức được sản xuất. Volkswagen chỉ là một chiêu bài chính trị, một điểm lấy lòng công chúng, những người hỗ trợ bức thiết cho ông ta trên bước đường phiêu lưu quân sự. Nói có sách mách có chứng. Hai tháng trước khi khởi công nhà máy, Hitler đã thôn tính xong nước Áo. Hai ngày sau lễ khởi công, ông ta ký lệnh xâm lược Tiệp Khắc, và mười một tháng sau đó, chiếc búa Quốc Xã tiếp tục nện xuống Ba Lan. Người dân Đức luôn hành quân sau lưng Hitler. Chiếc Volkswagen, như một công cụ tuyên truyền và một lời hứa bất thành, đã bị lãng quên. Chỉ tội cho những chuyên gia Mỹ và gia đình của họ, đã bị lạc lõng tại Wolfsburg. 

Trong thời điểm cao trào của chiến tranh, nhà máy Wolfsburg lúc bấy giờ đã hoàn tất, được trưng dụng để sản xuất xe quân sự. Kỹ sư Porsche đã thiết kế lại chiếc Volkswagen, tăng công suất động cơ, tăng sức bền của giàn nhún và hộp số, sử dụng thân xe loại bốn chỗ, mui trần. Ngoại trừ động cơ được lắp phía sau, nó trông không khác với chiếc Jeep của Mỹ là mấy. Điểm tiện dụng nhất của chiếc VW thời chiến là trọng lượng của nó, chỉ nặng có 500 kg, và chỉ cần hai người có thể dựng nó dậy trong trường hợp xe bị lật. Nó phục vụ trên mọi trận tuyến, từ vùng sình lầy ở Ba Lan, miền băng giá ở Nga cho đến sa mạc cát nóng tại Châu Phi. Viên Tư lệnh vùng Rommel đã từng tuyên bố rằng nơi mà lạc đà bị sa lầy thì những chiếc VW vẫn hoạt động được! Có một phiên bản đặc biệt của nó dùng để lội nước. Với một chân vịt và bánh lái được gắn thêm vào, nó có thể bơi với vận tốc 24 km/giờ , và trên bộ thì vẫn đạt vận tốc 80 km/giờ. 


Và con Bọ "dân sự" bắt đầu cuộc đời mới 

Sau khi chiến tranh chấm dứt, cuối cùng thì chiếc VW cũng thực hiện được lời hứa của Hitler, nhưng trên quy mô toàn cầu. Nhà máy Wolfsburg lúc đó nằm trong vùng chiếm đóng của quân đội Anh, và trở thành một cứ điểm sửa chữa ô tô. Có hàng trăm công nhân và người tỵ nạn kéo đến đó để tìm việc và chính quyền Anh đã cho họ vào làm theo kiểu cầm chừng. Với những bản thiết kế đã hoàn tất, họ bắt đầu cho ra những thành phẩm Volkswagen vào năm 1946, mười ba năm sau lời hứa của Hitler. Nhưng lần này thì chiếc xe đã thật sự dành cho nhân dân. Những chiếc đầu tiên được bán ra tại Đức, và sau đó lan ra khắp Châu Âu. 

Vào năm 1948, chính quyền Anh cử Tiến sĩ Ing. Heinz Nordhoff, một nhà thiết kế đã từng làm việc cho BMW, vào chức vụ giám đốc hãng Volkswagen. Ông bắt đầu công việc của mình với một chính sách rất cụ thể. Đề cập đến lịch sử của chiếc xe dưới thời Hitler, ông nói: "Tương lai bắt đầu khi bạn cắt đứt tất cả những sợi dây nối với quá khứ". Nhà máy ngày một thịnh vượng và Nordhoff vẫn tiếp tục tại vụ cho đến khi nó được chuyển giao lại cho chính phủ Tây Đức. Sản lượng tăng lên vượt qua mọi dự đoán, và vào năm 1955 đã có hơn 1 triệu xe được ra lò. Đó là lần đầu tiên trong lịch sử xe hơi của Châu Âu, một mẫu xe đơn lẽ đã vượt qua con số hàng triệu nhiệm màu. Sau đó Nordhoff đã cho thành lập một trong những hệ thống dịch vụ hậu mãi lớn nhất thế giới. Với dịch vụ bảo trì và phụ tùng thay thế luôn sẵn sàng, chiếc Volkswagen bé nhỏ bắt đầu xuất hiện ở khắp mọi nơi trên trái đất. 
Vì tác giả bài này là người Mỹ nên ta có thể tính: 

1 gallon [US, liquid] = 3.7854118 liter 
1 mile [international] = 1,609.344 meter 

do đó 40 mpg tương đương với 0,58 lít/100 km  

Vào năm 1935, Porsche sang Mỹ tham quan. Ông đi một vòng các hãng General Motors, Packard và Ford để quan sát kỹ lưỡng các dây chuyền sản xuất. Ông chú ý đến các công cụ chế tạo động cơ và các khuôn dập thân xe và nhận thấy chúng khác với phương pháp sản xuất tại Châu Âu. Hệ thống sản xuất của người Mỹ đã cho ra số lượng xe quá lớn, điều mà Châu Âu chưa bao giờ làm được. Khi quay trở về, Porsche nhận thức được rằng vốn liếng của các hãng tư nhân ở Đức không thể tạo lập được những hoạt động kiểu như vậy, và chỉ có nhà nước mới có thể kham nổi. 
Cuối cùng vào năm 1936, ba mẫu xe đầu tiên cũng ra đời. Sau những thử nghiệm gắt gao, Porsche cũng hài lòng, và vào dịp Triển Lãm Ôtô năm 1937, Hitler đã công bố sẽ đưa vào sản xuất nay mai. Sắt thép được kiểm soát chặt chẽ theo chế độ phân phối đối với các nhà sản xuất ngoài nghành ô tô. Đất nước Quốc xã đang lấy lại vị thế của mình bằng một cuộc báo thù! Robert Ley, người đứng đầu phong trào "Biến niềm vui thành sức mạnh" được chỉ định thành lập một nhà máy tại Wolfsburg, và Hitler đã có mặt trong buổi lễ khởi công. Với sự hỗ trợ tài chính của Đảng Quốc xã (Nazi), không gì có thể cản nổi sự tăng tốc của chiếc Volkswagen. Trước khi nhà máy được hoàn thành, Porsche cần ba mươi chiếc xe mẫu để hoàn tất các cuộc thử nghiệm, và chúng được giao cho một nhà máy của Daimler-Benz chế tạo. Cuộc thử nghiệm dưới sự chỉ huy của người con trai của Porsche, tên Ferry, đã diễn ra dưới mọi điều kiện, hoàn cảnh trong một thời gian ngắn nhất có thể. Cả quân đội cũng được huy động để hổ trợ dẹp chướng ngại. Đây là chiếc xe mong ước của Hitler, và thật khổ cho những người nào hoặc tổ chức nào vô ý lỡ đứng cản đường! 

Porsche và một nhóm sản xuất lại được đưa sang Mỹ để tuyển dụng những chuyên viên người Mỹ cho nhà máy mới. Các kỹ sư chủ chốt nói được tiếng Đức được thâu nhận, và kiến thức sản-xuất-hàng-loạt của người Mỹ đã sẵn sàng để áp dụng tại Đức Quốc Xã. Một điều hơi ngạc nhiên là các hãng xe Mỹ vẫn chưa tỏ ý quan tâm một chút nào đối với kế hoạch của người Đức. Henry Ford còn tuyên bố như vầy: "Nếu có ai khác có thể làm ra những chiếc xe rẻ hơn và tốt hơn xe tôi, người đó đã làm cho tôi rồi". 

Các mẫu Bọ chạy bằng than và củi trong thời chiến: 

 

 



Con Bọ trong thời chiến 

Có một điều quan trọng nhất trong toàn bộ dự án là Hitler chẳng quan tâm đến việc khi nào thì chiếc xe chính thức được sản xuất. Volkswagen chỉ là một chiêu bài chính trị, một điểm lấy lòng công chúng, những người hỗ trợ bức thiết cho ông ta trên bước đường phiêu lưu quân sự. Nói có sách mách có chứng. Hai tháng trước khi khởi công nhà máy, Hitler đã thôn tính xong nước Áo. Hai ngày sau lễ khởi công, ông ta ký lệnh xâm lược Tiệp Khắc, và mười một tháng sau đó, chiếc búa Quốc Xã tiếp tục nện xuống Ba Lan. Người dân Đức luôn hành quân sau lưng Hitler. Chiếc Volkswagen, như một công cụ tuyên truyền và một lời hứa bất thành, đã bị lãng quên. Chỉ tội cho những chuyên gia Mỹ và gia đình của họ, đã bị lạc lõng tại Wolfsburg. 

Trong thời điểm cao trào của chiến tranh, nhà máy Wolfsburg lúc bấy giờ đã hoàn tất, được trưng dụng để sản xuất xe quân sự. Kỹ sư Porsche đã thiết kế lại chiếc Volkswagen, tăng công suất động cơ, tăng sức bền của giàn nhún và hộp số, sử dụng thân xe loại bốn chỗ, mui trần. Ngoại trừ động cơ được lắp phía sau, nó trông không khác với chiếc Jeep của Mỹ là mấy. Điểm tiện dụng nhất của chiếc VW thời chiến là trọng lượng của nó, chỉ nặng có 500 kg, và chỉ cần hai người có thể dựng nó dậy trong trường hợp xe bị lật. Nó phục vụ trên mọi trận tuyến, từ vùng sình lầy ở Ba Lan, miền băng giá ở Nga cho đến sa mạc cát nóng tại Châu Phi. Viên Tư lệnh vùng Rommel đã từng tuyên bố rằng nơi mà lạc đà bị sa lầy thì những chiếc VW vẫn hoạt động được! Có một phiên bản đặc biệt của nó dùng để lội nước. Với một chân vịt và bánh lái được gắn thêm vào, nó có thể bơi với vận tốc 24 km/giờ , và trên bộ thì vẫn đạt vận tốc 80 km/giờ. 


Và con Bọ "dân sự" bắt đầu cuộc đời mới 

Sau khi chiến tranh chấm dứt, cuối cùng thì chiếc VW cũng thực hiện được lời hứa của Hitler, nhưng trên quy mô toàn cầu. Nhà máy Wolfsburg lúc đó nằm trong vùng chiếm đóng của quân đội Anh, và trở thành một cứ điểm sửa chữa ô tô. Có hàng trăm công nhân và người tỵ nạn kéo đến đó để tìm việc và chính quyền Anh đã cho họ vào làm theo kiểu cầm chừng. Với những bản thiết kế đã hoàn tất, họ bắt đầu cho ra những thành phẩm Volkswagen vào năm 1946, mười ba năm sau lời hứa của Hitler. Nhưng lần này thì chiếc xe đã thật sự dành cho nhân dân. Những chiếc đầu tiên được bán ra tại Đức, và sau đó lan ra khắp Châu Âu. 

Vào năm 1948, chính quyền Anh cử Tiến sĩ Ing. Heinz Nordhoff, một nhà thiết kế đã từng làm việc cho BMW, vào chức vụ giám đốc hãng Volkswagen. Ông bắt đầu công việc của mình với một chính sách rất cụ thể. Đề cập đến lịch sử của chiếc xe dưới thời Hitler, ông nói: "Tương lai bắt đầu khi bạn cắt đứt tất cả những sợi dây nối với quá khứ". Nhà máy ngày một thịnh vượng và Nordhoff vẫn tiếp tục tại vụ cho đến khi nó được chuyển giao lại cho chính phủ Tây Đức. Sản lượng tăng lên vượt qua mọi dự đoán, và vào năm 1955 đã có hơn 1 triệu xe được ra lò. Đó là lần đầu tiên trong lịch sử xe hơi của Châu Âu, một mẫu xe đơn lẽ đã vượt qua con số hàng triệu nhiệm màu. Sau đó Nordhoff đã cho thành lập một trong những hệ thống dịch vụ hậu mãi lớn nhất thế giới. Với dịch vụ bảo trì và phụ tùng thay thế luôn sẵn sàng, chiếc Volkswagen bé nhỏ bắt đầu xuất hiện ở khắp mọi nơi trên trái đất. 
Vì tác giả bài này là người Mỹ nên ta có thể tính: 

1 gallon [US, liquid] = 3.7854118 liter 
1 mile [international] = 1,609.344 meter 

do đó 40 mpg tương đương với 0,58 lít/100 km  

Cuối cùng vào năm 1936, ba mẫu xe đầu tiên cũng ra đời. Sau những thử nghiệm gắt gao, Porsche cũng hài lòng, và vào dịp Triển Lãm Ôtô năm 1937, Hitler đã công bố sẽ đưa vào sản xuất nay mai. Sắt thép được kiểm soát chặt chẽ theo chế độ phân phối đối với các nhà sản xuất ngoài nghành ô tô. Đất nước Quốc xã đang lấy lại vị thế của mình bằng một cuộc báo thù! Robert Ley, người đứng đầu phong trào "Biến niềm vui thành sức mạnh" được chỉ định thành lập một nhà máy tại Wolfsburg, và Hitler đã có mặt trong buổi lễ khởi công. Với sự hỗ trợ tài chính của Đảng Quốc xã (Nazi), không gì có thể cản nổi sự tăng tốc của chiếc Volkswagen. Trước khi nhà máy được hoàn thành, Porsche cần ba mươi chiếc xe mẫu để hoàn tất các cuộc thử nghiệm, và chúng được giao cho một nhà máy của Daimler-Benz chế tạo. Cuộc thử nghiệm dưới sự chỉ huy của người con trai của Porsche, tên Ferry, đã diễn ra dưới mọi điều kiện, hoàn cảnh trong một thời gian ngắn nhất có thể. Cả quân đội cũng được huy động để hổ trợ dẹp chướng ngại. Đây là chiếc xe mong ước của Hitler, và thật khổ cho những người nào hoặc tổ chức nào vô ý lỡ đứng cản đường! 
Porsche và một nhóm sản xuất lại được đưa sang Mỹ để tuyển dụng những chuyên viên người Mỹ cho nhà máy mới. Các kỹ sư chủ chốt nói được tiếng Đức được thâu nhận, và kiến thức sản-xuất-hàng-loạt của người Mỹ đã sẵn sàng để áp dụng tại Đức Quốc Xã. Một điều hơi ngạc nhiên là các hãng xe Mỹ vẫn chưa tỏ ý quan tâm một chút nào đối với kế hoạch của người Đức. Henry Ford còn tuyên bố như vầy: "Nếu có ai khác có thể làm ra những chiếc xe rẻ hơn và tốt hơn xe tôi, người đó đã làm cho tôi rồi". 

Các mẫu Bọ chạy bằng than và củi trong thời chiến: 

 

 



Con Bọ trong thời chiến 

Có một điều quan trọng nhất trong toàn bộ dự án là Hitler chẳng quan tâm đến việc khi nào thì chiếc xe chính thức được sản xuất. Volkswagen chỉ là một chiêu bài chính trị, một điểm lấy lòng công chúng, những người hỗ trợ bức thiết cho ông ta trên bước đường phiêu lưu quân sự. Nói có sách mách có chứng. Hai tháng trước khi khởi công nhà máy, Hitler đã thôn tính xong nước Áo. Hai ngày sau lễ khởi công, ông ta ký lệnh xâm lược Tiệp Khắc, và mười một tháng sau đó, chiếc búa Quốc Xã tiếp tục nện xuống Ba Lan. Người dân Đức luôn hành quân sau lưng Hitler. Chiếc Volkswagen, như một công cụ tuyên truyền và một lời hứa bất thành, đã bị lãng quên. Chỉ tội cho những chuyên gia Mỹ và gia đình của họ, đã bị lạc lõng tại Wolfsburg. 

Trong thời điểm cao trào của chiến tranh, nhà máy Wolfsburg lúc bấy giờ đã hoàn tất, được trưng dụng để sản xuất xe quân sự. Kỹ sư Porsche đã thiết kế lại chiếc Volkswagen, tăng công suất động cơ, tăng sức bền của giàn nhún và hộp số, sử dụng thân xe loại bốn chỗ, mui trần. Ngoại trừ động cơ được lắp phía sau, nó trông không khác với chiếc Jeep của Mỹ là mấy. Điểm tiện dụng nhất của chiếc VW thời chiến là trọng lượng của nó, chỉ nặng có 500 kg, và chỉ cần hai người có thể dựng nó dậy trong trường hợp xe bị lật. Nó phục vụ trên mọi trận tuyến, từ vùng sình lầy ở Ba Lan, miền băng giá ở Nga cho đến sa mạc cát nóng tại Châu Phi. Viên Tư lệnh vùng Rommel đã từng tuyên bố rằng nơi mà lạc đà bị sa lầy thì những chiếc VW vẫn hoạt động được! Có một phiên bản đặc biệt của nó dùng để lội nước. Với một chân vịt và bánh lái được gắn thêm vào, nó có thể bơi với vận tốc 24 km/giờ , và trên bộ thì vẫn đạt vận tốc 80 km/giờ. 


Và con Bọ "dân sự" bắt đầu cuộc đời mới 

Sau khi chiến tranh chấm dứt, cuối cùng thì chiếc VW cũng thực hiện được lời hứa của Hitler, nhưng trên quy mô toàn cầu. Nhà máy Wolfsburg lúc đó nằm trong vùng chiếm đóng của quân đội Anh, và trở thành một cứ điểm sửa chữa ô tô. Có hàng trăm công nhân và người tỵ nạn kéo đến đó để tìm việc và chính quyền Anh đã cho họ vào làm theo kiểu cầm chừng. Với những bản thiết kế đã hoàn tất, họ bắt đầu cho ra những thành phẩm Volkswagen vào năm 1946, mười ba năm sau lời hứa của Hitler. Nhưng lần này thì chiếc xe đã thật sự dành cho nhân dân. Những chiếc đầu tiên được bán ra tại Đức, và sau đó lan ra khắp Châu Âu. 

Vào năm 1948, chính quyền Anh cử Tiến sĩ Ing. Heinz Nordhoff, một nhà thiết kế đã từng làm việc cho BMW, vào chức vụ giám đốc hãng Volkswagen. Ông bắt đầu công việc của mình với một chính sách rất cụ thể. Đề cập đến lịch sử của chiếc xe dưới thời Hitler, ông nói: "Tương lai bắt đầu khi bạn cắt đứt tất cả những sợi dây nối với quá khứ". Nhà máy ngày một thịnh vượng và Nordhoff vẫn tiếp tục tại vụ cho đến khi nó được chuyển giao lại cho chính phủ Tây Đức. Sản lượng tăng lên vượt qua mọi dự đoán, và vào năm 1955 đã có hơn 1 triệu xe được ra lò. Đó là lần đầu tiên trong lịch sử xe hơi của Châu Âu, một mẫu xe đơn lẽ đã vượt qua con số hàng triệu nhiệm màu. Sau đó Nordhoff đã cho thành lập một trong những hệ thống dịch vụ hậu mãi lớn nhất thế giới. Với dịch vụ bảo trì và phụ tùng thay thế luôn sẵn sàng, chiếc Volkswagen bé nhỏ bắt đầu xuất hiện ở khắp mọi nơi trên trái đất. 
Vì tác giả bài này là người Mỹ nên ta có thể tính: 

1 gallon [US, liquid] = 3.7854118 liter 
1 mile [international] = 1,609.344 meter 

do đó 40 mpg tương đương với 0,58 lít/100 km  

Porsche và một nhóm sản xuất lại được đưa sang Mỹ để tuyển dụng những chuyên viên người Mỹ cho nhà máy mới. Các kỹ sư chủ chốt nói được tiếng Đức được thâu nhận, và kiến thức sản-xuất-hàng-loạt của người Mỹ đã sẵn sàng để áp dụng tại Đức Quốc Xã. Một điều hơi ngạc nhiên là các hãng xe Mỹ vẫn chưa tỏ ý quan tâm một chút nào đối với kế hoạch của người Đức. Henry Ford còn tuyên bố như vầy: "Nếu có ai khác có thể làm ra những chiếc xe rẻ hơn và tốt hơn xe tôi, người đó đã làm cho tôi rồi". 
Các mẫu Bọ chạy bằng than và củi trong thời chiến: 

 

 



Con Bọ trong thời chiến 

Có một điều quan trọng nhất trong toàn bộ dự án là Hitler chẳng quan tâm đến việc khi nào thì chiếc xe chính thức được sản xuất. Volkswagen chỉ là một chiêu bài chính trị, một điểm lấy lòng công chúng, những người hỗ trợ bức thiết cho ông ta trên bước đường phiêu lưu quân sự. Nói có sách mách có chứng. Hai tháng trước khi khởi công nhà máy, Hitler đã thôn tính xong nước Áo. Hai ngày sau lễ khởi công, ông ta ký lệnh xâm lược Tiệp Khắc, và mười một tháng sau đó, chiếc búa Quốc Xã tiếp tục nện xuống Ba Lan. Người dân Đức luôn hành quân sau lưng Hitler. Chiếc Volkswagen, như một công cụ tuyên truyền và một lời hứa bất thành, đã bị lãng quên. Chỉ tội cho những chuyên gia Mỹ và gia đình của họ, đã bị lạc lõng tại Wolfsburg. 

Trong thời điểm cao trào của chiến tranh, nhà máy Wolfsburg lúc bấy giờ đã hoàn tất, được trưng dụng để sản xuất xe quân sự. Kỹ sư Porsche đã thiết kế lại chiếc Volkswagen, tăng công suất động cơ, tăng sức bền của giàn nhún và hộp số, sử dụng thân xe loại bốn chỗ, mui trần. Ngoại trừ động cơ được lắp phía sau, nó trông không khác với chiếc Jeep của Mỹ là mấy. Điểm tiện dụng nhất của chiếc VW thời chiến là trọng lượng của nó, chỉ nặng có 500 kg, và chỉ cần hai người có thể dựng nó dậy trong trường hợp xe bị lật. Nó phục vụ trên mọi trận tuyến, từ vùng sình lầy ở Ba Lan, miền băng giá ở Nga cho đến sa mạc cát nóng tại Châu Phi. Viên Tư lệnh vùng Rommel đã từng tuyên bố rằng nơi mà lạc đà bị sa lầy thì những chiếc VW vẫn hoạt động được! Có một phiên bản đặc biệt của nó dùng để lội nước. Với một chân vịt và bánh lái được gắn thêm vào, nó có thể bơi với vận tốc 24 km/giờ , và trên bộ thì vẫn đạt vận tốc 80 km/giờ. 


Và con Bọ "dân sự" bắt đầu cuộc đời mới 

Sau khi chiến tranh chấm dứt, cuối cùng thì chiếc VW cũng thực hiện được lời hứa của Hitler, nhưng trên quy mô toàn cầu. Nhà máy Wolfsburg lúc đó nằm trong vùng chiếm đóng của quân đội Anh, và trở thành một cứ điểm sửa chữa ô tô. Có hàng trăm công nhân và người tỵ nạn kéo đến đó để tìm việc và chính quyền Anh đã cho họ vào làm theo kiểu cầm chừng. Với những bản thiết kế đã hoàn tất, họ bắt đầu cho ra những thành phẩm Volkswagen vào năm 1946, mười ba năm sau lời hứa của Hitler. Nhưng lần này thì chiếc xe đã thật sự dành cho nhân dân. Những chiếc đầu tiên được bán ra tại Đức, và sau đó lan ra khắp Châu Âu. 

Vào năm 1948, chính quyền Anh cử Tiến sĩ Ing. Heinz Nordhoff, một nhà thiết kế đã từng làm việc cho BMW, vào chức vụ giám đốc hãng Volkswagen. Ông bắt đầu công việc của mình với một chính sách rất cụ thể. Đề cập đến lịch sử của chiếc xe dưới thời Hitler, ông nói: "Tương lai bắt đầu khi bạn cắt đứt tất cả những sợi dây nối với quá khứ". Nhà máy ngày một thịnh vượng và Nordhoff vẫn tiếp tục tại vụ cho đến khi nó được chuyển giao lại cho chính phủ Tây Đức. Sản lượng tăng lên vượt qua mọi dự đoán, và vào năm 1955 đã có hơn 1 triệu xe được ra lò. Đó là lần đầu tiên trong lịch sử xe hơi của Châu Âu, một mẫu xe đơn lẽ đã vượt qua con số hàng triệu nhiệm màu. Sau đó Nordhoff đã cho thành lập một trong những hệ thống dịch vụ hậu mãi lớn nhất thế giới. Với dịch vụ bảo trì và phụ tùng thay thế luôn sẵn sàng, chiếc Volkswagen bé nhỏ bắt đầu xuất hiện ở khắp mọi nơi trên trái đất. 
Vì tác giả bài này là người Mỹ nên ta có thể tính: 

1 gallon [US, liquid] = 3.7854118 liter 
1 mile [international] = 1,609.344 meter 

do đó 40 mpg tương đương với 0,58 lít/100 km  

Các mẫu Bọ chạy bằng than và củi trong thời chiến: 
 

 



Con Bọ trong thời chiến 

Có một điều quan trọng nhất trong toàn bộ dự án là Hitler chẳng quan tâm đến việc khi nào thì chiếc xe chính thức được sản xuất. Volkswagen chỉ là một chiêu bài chính trị, một điểm lấy lòng công chúng, những người hỗ trợ bức thiết cho ông ta trên bước đường phiêu lưu quân sự. Nói có sách mách có chứng. Hai tháng trước khi khởi công nhà máy, Hitler đã thôn tính xong nước Áo. Hai ngày sau lễ khởi công, ông ta ký lệnh xâm lược Tiệp Khắc, và mười một tháng sau đó, chiếc búa Quốc Xã tiếp tục nện xuống Ba Lan. Người dân Đức luôn hành quân sau lưng Hitler. Chiếc Volkswagen, như một công cụ tuyên truyền và một lời hứa bất thành, đã bị lãng quên. Chỉ tội cho những chuyên gia Mỹ và gia đình của họ, đã bị lạc lõng tại Wolfsburg. 

Trong thời điểm cao trào của chiến tranh, nhà máy Wolfsburg lúc bấy giờ đã hoàn tất, được trưng dụng để sản xuất xe quân sự. Kỹ sư Porsche đã thiết kế lại chiếc Volkswagen, tăng công suất động cơ, tăng sức bền của giàn nhún và hộp số, sử dụng thân xe loại bốn chỗ, mui trần. Ngoại trừ động cơ được lắp phía sau, nó trông không khác với chiếc Jeep của Mỹ là mấy. Điểm tiện dụng nhất của chiếc VW thời chiến là trọng lượng của nó, chỉ nặng có 500 kg, và chỉ cần hai người có thể dựng nó dậy trong trường hợp xe bị lật. Nó phục vụ trên mọi trận tuyến, từ vùng sình lầy ở Ba Lan, miền băng giá ở Nga cho đến sa mạc cát nóng tại Châu Phi. Viên Tư lệnh vùng Rommel đã từng tuyên bố rằng nơi mà lạc đà bị sa lầy thì những chiếc VW vẫn hoạt động được! Có một phiên bản đặc biệt của nó dùng để lội nước. Với một chân vịt và bánh lái được gắn thêm vào, nó có thể bơi với vận tốc 24 km/giờ , và trên bộ thì vẫn đạt vận tốc 80 km/giờ. 


Và con Bọ "dân sự" bắt đầu cuộc đời mới 

Sau khi chiến tranh chấm dứt, cuối cùng thì chiếc VW cũng thực hiện được lời hứa của Hitler, nhưng trên quy mô toàn cầu. Nhà máy Wolfsburg lúc đó nằm trong vùng chiếm đóng của quân đội Anh, và trở thành một cứ điểm sửa chữa ô tô. Có hàng trăm công nhân và người tỵ nạn kéo đến đó để tìm việc và chính quyền Anh đã cho họ vào làm theo kiểu cầm chừng. Với những bản thiết kế đã hoàn tất, họ bắt đầu cho ra những thành phẩm Volkswagen vào năm 1946, mười ba năm sau lời hứa của Hitler. Nhưng lần này thì chiếc xe đã thật sự dành cho nhân dân. Những chiếc đầu tiên được bán ra tại Đức, và sau đó lan ra khắp Châu Âu. 

Vào năm 1948, chính quyền Anh cử Tiến sĩ Ing. Heinz Nordhoff, một nhà thiết kế đã từng làm việc cho BMW, vào chức vụ giám đốc hãng Volkswagen. Ông bắt đầu công việc của mình với một chính sách rất cụ thể. Đề cập đến lịch sử của chiếc xe dưới thời Hitler, ông nói: "Tương lai bắt đầu khi bạn cắt đứt tất cả những sợi dây nối với quá khứ". Nhà máy ngày một thịnh vượng và Nordhoff vẫn tiếp tục tại vụ cho đến khi nó được chuyển giao lại cho chính phủ Tây Đức. Sản lượng tăng lên vượt qua mọi dự đoán, và vào năm 1955 đã có hơn 1 triệu xe được ra lò. Đó là lần đầu tiên trong lịch sử xe hơi của Châu Âu, một mẫu xe đơn lẽ đã vượt qua con số hàng triệu nhiệm màu. Sau đó Nordhoff đã cho thành lập một trong những hệ thống dịch vụ hậu mãi lớn nhất thế giới. Với dịch vụ bảo trì và phụ tùng thay thế luôn sẵn sàng, chiếc Volkswagen bé nhỏ bắt đầu xuất hiện ở khắp mọi nơi trên trái đất. 
Vì tác giả bài này là người Mỹ nên ta có thể tính: 

1 gallon [US, liquid] = 3.7854118 liter 
1 mile [international] = 1,609.344 meter 

do đó 40 mpg tương đương với 0,58 lít/100 km  

 
 



Con Bọ trong thời chiến 

Có một điều quan trọng nhất trong toàn bộ dự án là Hitler chẳng quan tâm đến việc khi nào thì chiếc xe chính thức được sản xuất. Volkswagen chỉ là một chiêu bài chính trị, một điểm lấy lòng công chúng, những người hỗ trợ bức thiết cho ông ta trên bước đường phiêu lưu quân sự. Nói có sách mách có chứng. Hai tháng trước khi khởi công nhà máy, Hitler đã thôn tính xong nước Áo. Hai ngày sau lễ khởi công, ông ta ký lệnh xâm lược Tiệp Khắc, và mười một tháng sau đó, chiếc búa Quốc Xã tiếp tục nện xuống Ba Lan. Người dân Đức luôn hành quân sau lưng Hitler. Chiếc Volkswagen, như một công cụ tuyên truyền và một lời hứa bất thành, đã bị lãng quên. Chỉ tội cho những chuyên gia Mỹ và gia đình của họ, đã bị lạc lõng tại Wolfsburg. 

Trong thời điểm cao trào của chiến tranh, nhà máy Wolfsburg lúc bấy giờ đã hoàn tất, được trưng dụng để sản xuất xe quân sự. Kỹ sư Porsche đã thiết kế lại chiếc Volkswagen, tăng công suất động cơ, tăng sức bền của giàn nhún và hộp số, sử dụng thân xe loại bốn chỗ, mui trần. Ngoại trừ động cơ được lắp phía sau, nó trông không khác với chiếc Jeep của Mỹ là mấy. Điểm tiện dụng nhất của chiếc VW thời chiến là trọng lượng của nó, chỉ nặng có 500 kg, và chỉ cần hai người có thể dựng nó dậy trong trường hợp xe bị lật. Nó phục vụ trên mọi trận tuyến, từ vùng sình lầy ở Ba Lan, miền băng giá ở Nga cho đến sa mạc cát nóng tại Châu Phi. Viên Tư lệnh vùng Rommel đã từng tuyên bố rằng nơi mà lạc đà bị sa lầy thì những chiếc VW vẫn hoạt động được! Có một phiên bản đặc biệt của nó dùng để lội nước. Với một chân vịt và bánh lái được gắn thêm vào, nó có thể bơi với vận tốc 24 km/giờ , và trên bộ thì vẫn đạt vận tốc 80 km/giờ. 


Và con Bọ "dân sự" bắt đầu cuộc đời mới 

Sau khi chiến tranh chấm dứt, cuối cùng thì chiếc VW cũng thực hiện được lời hứa của Hitler, nhưng trên quy mô toàn cầu. Nhà máy Wolfsburg lúc đó nằm trong vùng chiếm đóng của quân đội Anh, và trở thành một cứ điểm sửa chữa ô tô. Có hàng trăm công nhân và người tỵ nạn kéo đến đó để tìm việc và chính quyền Anh đã cho họ vào làm theo kiểu cầm chừng. Với những bản thiết kế đã hoàn tất, họ bắt đầu cho ra những thành phẩm Volkswagen vào năm 1946, mười ba năm sau lời hứa của Hitler. Nhưng lần này thì chiếc xe đã thật sự dành cho nhân dân. Những chiếc đầu tiên được bán ra tại Đức, và sau đó lan ra khắp Châu Âu. 

Vào năm 1948, chính quyền Anh cử Tiến sĩ Ing. Heinz Nordhoff, một nhà thiết kế đã từng làm việc cho BMW, vào chức vụ giám đốc hãng Volkswagen. Ông bắt đầu công việc của mình với một chính sách rất cụ thể. Đề cập đến lịch sử của chiếc xe dưới thời Hitler, ông nói: "Tương lai bắt đầu khi bạn cắt đứt tất cả những sợi dây nối với quá khứ". Nhà máy ngày một thịnh vượng và Nordhoff vẫn tiếp tục tại vụ cho đến khi nó được chuyển giao lại cho chính phủ Tây Đức. Sản lượng tăng lên vượt qua mọi dự đoán, và vào năm 1955 đã có hơn 1 triệu xe được ra lò. Đó là lần đầu tiên trong lịch sử xe hơi của Châu Âu, một mẫu xe đơn lẽ đã vượt qua con số hàng triệu nhiệm màu. Sau đó Nordhoff đã cho thành lập một trong những hệ thống dịch vụ hậu mãi lớn nhất thế giới. Với dịch vụ bảo trì và phụ tùng thay thế luôn sẵn sàng, chiếc Volkswagen bé nhỏ bắt đầu xuất hiện ở khắp mọi nơi trên trái đất. 
Vì tác giả bài này là người Mỹ nên ta có thể tính: 

1 gallon [US, liquid] = 3.7854118 liter 
1 mile [international] = 1,609.344 meter 

do đó 40 mpg tương đương với 0,58 lít/100 km  

 


Con Bọ trong thời chiến 

Có một điều quan trọng nhất trong toàn bộ dự án là Hitler chẳng quan tâm đến việc khi nào thì chiếc xe chính thức được sản xuất. Volkswagen chỉ là một chiêu bài chính trị, một điểm lấy lòng công chúng, những người hỗ trợ bức thiết cho ông ta trên bước đường phiêu lưu quân sự. Nói có sách mách có chứng. Hai tháng trước khi khởi công nhà máy, Hitler đã thôn tính xong nước Áo. Hai ngày sau lễ khởi công, ông ta ký lệnh xâm lược Tiệp Khắc, và mười một tháng sau đó, chiếc búa Quốc Xã tiếp tục nện xuống Ba Lan. Người dân Đức luôn hành quân sau lưng Hitler. Chiếc Volkswagen, như một công cụ tuyên truyền và một lời hứa bất thành, đã bị lãng quên. Chỉ tội cho những chuyên gia Mỹ và gia đình của họ, đã bị lạc lõng tại Wolfsburg. 

Trong thời điểm cao trào của chiến tranh, nhà máy Wolfsburg lúc bấy giờ đã hoàn tất, được trưng dụng để sản xuất xe quân sự. Kỹ sư Porsche đã thiết kế lại chiếc Volkswagen, tăng công suất động cơ, tăng sức bền của giàn nhún và hộp số, sử dụng thân xe loại bốn chỗ, mui trần. Ngoại trừ động cơ được lắp phía sau, nó trông không khác với chiếc Jeep của Mỹ là mấy. Điểm tiện dụng nhất của chiếc VW thời chiến là trọng lượng của nó, chỉ nặng có 500 kg, và chỉ cần hai người có thể dựng nó dậy trong trường hợp xe bị lật. Nó phục vụ trên mọi trận tuyến, từ vùng sình lầy ở Ba Lan, miền băng giá ở Nga cho đến sa mạc cát nóng tại Châu Phi. Viên Tư lệnh vùng Rommel đã từng tuyên bố rằng nơi mà lạc đà bị sa lầy thì những chiếc VW vẫn hoạt động được! Có một phiên bản đặc biệt của nó dùng để lội nước. Với một chân vịt và bánh lái được gắn thêm vào, nó có thể bơi với vận tốc 24 km/giờ , và trên bộ thì vẫn đạt vận tốc 80 km/giờ. 


Và con Bọ "dân sự" bắt đầu cuộc đời mới 

Sau khi chiến tranh chấm dứt, cuối cùng thì chiếc VW cũng thực hiện được lời hứa của Hitler, nhưng trên quy mô toàn cầu. Nhà máy Wolfsburg lúc đó nằm trong vùng chiếm đóng của quân đội Anh, và trở thành một cứ điểm sửa chữa ô tô. Có hàng trăm công nhân và người tỵ nạn kéo đến đó để tìm việc và chính quyền Anh đã cho họ vào làm theo kiểu cầm chừng. Với những bản thiết kế đã hoàn tất, họ bắt đầu cho ra những thành phẩm Volkswagen vào năm 1946, mười ba năm sau lời hứa của Hitler. Nhưng lần này thì chiếc xe đã thật sự dành cho nhân dân. Những chiếc đầu tiên được bán ra tại Đức, và sau đó lan ra khắp Châu Âu. 

Vào năm 1948, chính quyền Anh cử Tiến sĩ Ing. Heinz Nordhoff, một nhà thiết kế đã từng làm việc cho BMW, vào chức vụ giám đốc hãng Volkswagen. Ông bắt đầu công việc của mình với một chính sách rất cụ thể. Đề cập đến lịch sử của chiếc xe dưới thời Hitler, ông nói: "Tương lai bắt đầu khi bạn cắt đứt tất cả những sợi dây nối với quá khứ". Nhà máy ngày một thịnh vượng và Nordhoff vẫn tiếp tục tại vụ cho đến khi nó được chuyển giao lại cho chính phủ Tây Đức. Sản lượng tăng lên vượt qua mọi dự đoán, và vào năm 1955 đã có hơn 1 triệu xe được ra lò. Đó là lần đầu tiên trong lịch sử xe hơi của Châu Âu, một mẫu xe đơn lẽ đã vượt qua con số hàng triệu nhiệm màu. Sau đó Nordhoff đã cho thành lập một trong những hệ thống dịch vụ hậu mãi lớn nhất thế giới. Với dịch vụ bảo trì và phụ tùng thay thế luôn sẵn sàng, chiếc Volkswagen bé nhỏ bắt đầu xuất hiện ở khắp mọi nơi trên trái đất. 
Vì tác giả bài này là người Mỹ nên ta có thể tính: 

1 gallon [US, liquid] = 3.7854118 liter 
1 mile [international] = 1,609.344 meter 

do đó 40 mpg tương đương với 0,58 lít/100 km  


Con Bọ trong thời chiến 

Có một điều quan trọng nhất trong toàn bộ dự án là Hitler chẳng quan tâm đến việc khi nào thì chiếc xe chính thức được sản xuất. Volkswagen chỉ là một chiêu bài chính trị, một điểm lấy lòng công chúng, những người hỗ trợ bức thiết cho ông ta trên bước đường phiêu lưu quân sự. Nói có sách mách có chứng. Hai tháng trước khi khởi công nhà máy, Hitler đã thôn tính xong nước Áo. Hai ngày sau lễ khởi công, ông ta ký lệnh xâm lược Tiệp Khắc, và mười một tháng sau đó, chiếc búa Quốc Xã tiếp tục nện xuống Ba Lan. Người dân Đức luôn hành quân sau lưng Hitler. Chiếc Volkswagen, như một công cụ tuyên truyền và một lời hứa bất thành, đã bị lãng quên. Chỉ tội cho những chuyên gia Mỹ và gia đình của họ, đã bị lạc lõng tại Wolfsburg. 

Trong thời điểm cao trào của chiến tranh, nhà máy Wolfsburg lúc bấy giờ đã hoàn tất, được trưng dụng để sản xuất xe quân sự. Kỹ sư Porsche đã thiết kế lại chiếc Volkswagen, tăng công suất động cơ, tăng sức bền của giàn nhún và hộp số, sử dụng thân xe loại bốn chỗ, mui trần. Ngoại trừ động cơ được lắp phía sau, nó trông không khác với chiếc Jeep của Mỹ là mấy. Điểm tiện dụng nhất của chiếc VW thời chiến là trọng lượng của nó, chỉ nặng có 500 kg, và chỉ cần hai người có thể dựng nó dậy trong trường hợp xe bị lật. Nó phục vụ trên mọi trận tuyến, từ vùng sình lầy ở Ba Lan, miền băng giá ở Nga cho đến sa mạc cát nóng tại Châu Phi. Viên Tư lệnh vùng Rommel đã từng tuyên bố rằng nơi mà lạc đà bị sa lầy thì những chiếc VW vẫn hoạt động được! Có một phiên bản đặc biệt của nó dùng để lội nước. Với một chân vịt và bánh lái được gắn thêm vào, nó có thể bơi với vận tốc 24 km/giờ , và trên bộ thì vẫn đạt vận tốc 80 km/giờ. 


Và con Bọ "dân sự" bắt đầu cuộc đời mới 

Sau khi chiến tranh chấm dứt, cuối cùng thì chiếc VW cũng thực hiện được lời hứa của Hitler, nhưng trên quy mô toàn cầu. Nhà máy Wolfsburg lúc đó nằm trong vùng chiếm đóng của quân đội Anh, và trở thành một cứ điểm sửa chữa ô tô. Có hàng trăm công nhân và người tỵ nạn kéo đến đó để tìm việc và chính quyền Anh đã cho họ vào làm theo kiểu cầm chừng. Với những bản thiết kế đã hoàn tất, họ bắt đầu cho ra những thành phẩm Volkswagen vào năm 1946, mười ba năm sau lời hứa của Hitler. Nhưng lần này thì chiếc xe đã thật sự dành cho nhân dân. Những chiếc đầu tiên được bán ra tại Đức, và sau đó lan ra khắp Châu Âu. 

Vào năm 1948, chính quyền Anh cử Tiến sĩ Ing. Heinz Nordhoff, một nhà thiết kế đã từng làm việc cho BMW, vào chức vụ giám đốc hãng Volkswagen. Ông bắt đầu công việc của mình với một chính sách rất cụ thể. Đề cập đến lịch sử của chiếc xe dưới thời Hitler, ông nói: "Tương lai bắt đầu khi bạn cắt đứt tất cả những sợi dây nối với quá khứ". Nhà máy ngày một thịnh vượng và Nordhoff vẫn tiếp tục tại vụ cho đến khi nó được chuyển giao lại cho chính phủ Tây Đức. Sản lượng tăng lên vượt qua mọi dự đoán, và vào năm 1955 đã có hơn 1 triệu xe được ra lò. Đó là lần đầu tiên trong lịch sử xe hơi của Châu Âu, một mẫu xe đơn lẽ đã vượt qua con số hàng triệu nhiệm màu. Sau đó Nordhoff đã cho thành lập một trong những hệ thống dịch vụ hậu mãi lớn nhất thế giới. Với dịch vụ bảo trì và phụ tùng thay thế luôn sẵn sàng, chiếc Volkswagen bé nhỏ bắt đầu xuất hiện ở khắp mọi nơi trên trái đất. 
Vì tác giả bài này là người Mỹ nên ta có thể tính: 

1 gallon [US, liquid] = 3.7854118 liter 
1 mile [international] = 1,609.344 meter 

do đó 40 mpg tương đương với 0,58 lít/100 km  

Con Bọ trong thời chiến 

Có một điều quan trọng nhất trong toàn bộ dự án là Hitler chẳng quan tâm đến việc khi nào thì chiếc xe chính thức được sản xuất. Volkswagen chỉ là một chiêu bài chính trị, một điểm lấy lòng công chúng, những người hỗ trợ bức thiết cho ông ta trên bước đường phiêu lưu quân sự. Nói có sách mách có chứng. Hai tháng trước khi khởi công nhà máy, Hitler đã thôn tính xong nước Áo. Hai ngày sau lễ khởi công, ông ta ký lệnh xâm lược Tiệp Khắc, và mười một tháng sau đó, chiếc búa Quốc Xã tiếp tục nện xuống Ba Lan. Người dân Đức luôn hành quân sau lưng Hitler. Chiếc Volkswagen, như một công cụ tuyên truyền và một lời hứa bất thành, đã bị lãng quên. Chỉ tội cho những chuyên gia Mỹ và gia đình của họ, đã bị lạc lõng tại Wolfsburg. 

Trong thời điểm cao trào của chiến tranh, nhà máy Wolfsburg lúc bấy giờ đã hoàn tất, được trưng dụng để sản xuất xe quân sự. Kỹ sư Porsche đã thiết kế lại chiếc Volkswagen, tăng công suất động cơ, tăng sức bền của giàn nhún và hộp số, sử dụng thân xe loại bốn chỗ, mui trần. Ngoại trừ động cơ được lắp phía sau, nó trông không khác với chiếc Jeep của Mỹ là mấy. Điểm tiện dụng nhất của chiếc VW thời chiến là trọng lượng của nó, chỉ nặng có 500 kg, và chỉ cần hai người có thể dựng nó dậy trong trường hợp xe bị lật. Nó phục vụ trên mọi trận tuyến, từ vùng sình lầy ở Ba Lan, miền băng giá ở Nga cho đến sa mạc cát nóng tại Châu Phi. Viên Tư lệnh vùng Rommel đã từng tuyên bố rằng nơi mà lạc đà bị sa lầy thì những chiếc VW vẫn hoạt động được! Có một phiên bản đặc biệt của nó dùng để lội nước. Với một chân vịt và bánh lái được gắn thêm vào, nó có thể bơi với vận tốc 24 km/giờ , và trên bộ thì vẫn đạt vận tốc 80 km/giờ. 


Và con Bọ "dân sự" bắt đầu cuộc đời mới 

Sau khi chiến tranh chấm dứt, cuối cùng thì chiếc VW cũng thực hiện được lời hứa của Hitler, nhưng trên quy mô toàn cầu. Nhà máy Wolfsburg lúc đó nằm trong vùng chiếm đóng của quân đội Anh, và trở thành một cứ điểm sửa chữa ô tô. Có hàng trăm công nhân và người tỵ nạn kéo đến đó để tìm việc và chính quyền Anh đã cho họ vào làm theo kiểu cầm chừng. Với những bản thiết kế đã hoàn tất, họ bắt đầu cho ra những thành phẩm Volkswagen vào năm 1946, mười ba năm sau lời hứa của Hitler. Nhưng lần này thì chiếc xe đã thật sự dành cho nhân dân. Những chiếc đầu tiên được bán ra tại Đức, và sau đó lan ra khắp Châu Âu. 

Vào năm 1948, chính quyền Anh cử Tiến sĩ Ing. Heinz Nordhoff, một nhà thiết kế đã từng làm việc cho BMW, vào chức vụ giám đốc hãng Volkswagen. Ông bắt đầu công việc của mình với một chính sách rất cụ thể. Đề cập đến lịch sử của chiếc xe dưới thời Hitler, ông nói: "Tương lai bắt đầu khi bạn cắt đứt tất cả những sợi dây nối với quá khứ". Nhà máy ngày một thịnh vượng và Nordhoff vẫn tiếp tục tại vụ cho đến khi nó được chuyển giao lại cho chính phủ Tây Đức. Sản lượng tăng lên vượt qua mọi dự đoán, và vào năm 1955 đã có hơn 1 triệu xe được ra lò. Đó là lần đầu tiên trong lịch sử xe hơi của Châu Âu, một mẫu xe đơn lẽ đã vượt qua con số hàng triệu nhiệm màu. Sau đó Nordhoff đã cho thành lập một trong những hệ thống dịch vụ hậu mãi lớn nhất thế giới. Với dịch vụ bảo trì và phụ tùng thay thế luôn sẵn sàng, chiếc Volkswagen bé nhỏ bắt đầu xuất hiện ở khắp mọi nơi trên trái đất. 
Vì tác giả bài này là người Mỹ nên ta có thể tính: 

1 gallon [US, liquid] = 3.7854118 liter 
1 mile [international] = 1,609.344 meter 

do đó 40 mpg tương đương với 0,58 lít/100 km  

Con Bọ trong thời chiến 
Có một điều quan trọng nhất trong toàn bộ dự án là Hitler chẳng quan tâm đến việc khi nào thì chiếc xe chính thức được sản xuất. Volkswagen chỉ là một chiêu bài chính trị, một điểm lấy lòng công chúng, những người hỗ trợ bức thiết cho ông ta trên bước đường phiêu lưu quân sự. Nói có sách mách có chứng. Hai tháng trước khi khởi công nhà máy, Hitler đã thôn tính xong nước Áo. Hai ngày sau lễ khởi công, ông ta ký lệnh xâm lược Tiệp Khắc, và mười một tháng sau đó, chiếc búa Quốc Xã tiếp tục nện xuống Ba Lan. Người dân Đức luôn hành quân sau lưng Hitler. Chiếc Volkswagen, như một công cụ tuyên truyền và một lời hứa bất thành, đã bị lãng quên. Chỉ tội cho những chuyên gia Mỹ và gia đình của họ, đã bị lạc lõng tại Wolfsburg. 

Trong thời điểm cao trào của chiến tranh, nhà máy Wolfsburg lúc bấy giờ đã hoàn tất, được trưng dụng để sản xuất xe quân sự. Kỹ sư Porsche đã thiết kế lại chiếc Volkswagen, tăng công suất động cơ, tăng sức bền của giàn nhún và hộp số, sử dụng thân xe loại bốn chỗ, mui trần. Ngoại trừ động cơ được lắp phía sau, nó trông không khác với chiếc Jeep của Mỹ là mấy. Điểm tiện dụng nhất của chiếc VW thời chiến là trọng lượng của nó, chỉ nặng có 500 kg, và chỉ cần hai người có thể dựng nó dậy trong trường hợp xe bị lật. Nó phục vụ trên mọi trận tuyến, từ vùng sình lầy ở Ba Lan, miền băng giá ở Nga cho đến sa mạc cát nóng tại Châu Phi. Viên Tư lệnh vùng Rommel đã từng tuyên bố rằng nơi mà lạc đà bị sa lầy thì những chiếc VW vẫn hoạt động được! Có một phiên bản đặc biệt của nó dùng để lội nước. Với một chân vịt và bánh lái được gắn thêm vào, nó có thể bơi với vận tốc 24 km/giờ , và trên bộ thì vẫn đạt vận tốc 80 km/giờ. 


Và con Bọ "dân sự" bắt đầu cuộc đời mới 

Sau khi chiến tranh chấm dứt, cuối cùng thì chiếc VW cũng thực hiện được lời hứa của Hitler, nhưng trên quy mô toàn cầu. Nhà máy Wolfsburg lúc đó nằm trong vùng chiếm đóng của quân đội Anh, và trở thành một cứ điểm sửa chữa ô tô. Có hàng trăm công nhân và người tỵ nạn kéo đến đó để tìm việc và chính quyền Anh đã cho họ vào làm theo kiểu cầm chừng. Với những bản thiết kế đã hoàn tất, họ bắt đầu cho ra những thành phẩm Volkswagen vào năm 1946, mười ba năm sau lời hứa của Hitler. Nhưng lần này thì chiếc xe đã thật sự dành cho nhân dân. Những chiếc đầu tiên được bán ra tại Đức, và sau đó lan ra khắp Châu Âu. 

Vào năm 1948, chính quyền Anh cử Tiến sĩ Ing. Heinz Nordhoff, một nhà thiết kế đã từng làm việc cho BMW, vào chức vụ giám đốc hãng Volkswagen. Ông bắt đầu công việc của mình với một chính sách rất cụ thể. Đề cập đến lịch sử của chiếc xe dưới thời Hitler, ông nói: "Tương lai bắt đầu khi bạn cắt đứt tất cả những sợi dây nối với quá khứ". Nhà máy ngày một thịnh vượng và Nordhoff vẫn tiếp tục tại vụ cho đến khi nó được chuyển giao lại cho chính phủ Tây Đức. Sản lượng tăng lên vượt qua mọi dự đoán, và vào năm 1955 đã có hơn 1 triệu xe được ra lò. Đó là lần đầu tiên trong lịch sử xe hơi của Châu Âu, một mẫu xe đơn lẽ đã vượt qua con số hàng triệu nhiệm màu. Sau đó Nordhoff đã cho thành lập một trong những hệ thống dịch vụ hậu mãi lớn nhất thế giới. Với dịch vụ bảo trì và phụ tùng thay thế luôn sẵn sàng, chiếc Volkswagen bé nhỏ bắt đầu xuất hiện ở khắp mọi nơi trên trái đất. 
Vì tác giả bài này là người Mỹ nên ta có thể tính: 

1 gallon [US, liquid] = 3.7854118 liter 
1 mile [international] = 1,609.344 meter 

do đó 40 mpg tương đương với 0,58 lít/100 km  

Có một điều quan trọng nhất trong toàn bộ dự án là Hitler chẳng quan tâm đến việc khi nào thì chiếc xe chính thức được sản xuất. Volkswagen chỉ là một chiêu bài chính trị, một điểm lấy lòng công chúng, những người hỗ trợ bức thiết cho ông ta trên bước đường phiêu lưu quân sự. Nói có sách mách có chứng. Hai tháng trước khi khởi công nhà máy, Hitler đã thôn tính xong nước Áo. Hai ngày sau lễ khởi công, ông ta ký lệnh xâm lược Tiệp Khắc, và mười một tháng sau đó, chiếc búa Quốc Xã tiếp tục nện xuống Ba Lan. Người dân Đức luôn hành quân sau lưng Hitler. Chiếc Volkswagen, như một công cụ tuyên truyền và một lời hứa bất thành, đã bị lãng quên. Chỉ tội cho những chuyên gia Mỹ và gia đình của họ, đã bị lạc lõng tại Wolfsburg. 
Trong thời điểm cao trào của chiến tranh, nhà máy Wolfsburg lúc bấy giờ đã hoàn tất, được trưng dụng để sản xuất xe quân sự. Kỹ sư Porsche đã thiết kế lại chiếc Volkswagen, tăng công suất động cơ, tăng sức bền của giàn nhún và hộp số, sử dụng thân xe loại bốn chỗ, mui trần. Ngoại trừ động cơ được lắp phía sau, nó trông không khác với chiếc Jeep của Mỹ là mấy. Điểm tiện dụng nhất của chiếc VW thời chiến là trọng lượng của nó, chỉ nặng có 500 kg, và chỉ cần hai người có thể dựng nó dậy trong trường hợp xe bị lật. Nó phục vụ trên mọi trận tuyến, từ vùng sình lầy ở Ba Lan, miền băng giá ở Nga cho đến sa mạc cát nóng tại Châu Phi. Viên Tư lệnh vùng Rommel đã từng tuyên bố rằng nơi mà lạc đà bị sa lầy thì những chiếc VW vẫn hoạt động được! Có một phiên bản đặc biệt của nó dùng để lội nước. Với một chân vịt và bánh lái được gắn thêm vào, nó có thể bơi với vận tốc 24 km/giờ , và trên bộ thì vẫn đạt vận tốc 80 km/giờ. 


Và con Bọ "dân sự" bắt đầu cuộc đời mới 

Sau khi chiến tranh chấm dứt, cuối cùng thì chiếc VW cũng thực hiện được lời hứa của Hitler, nhưng trên quy mô toàn cầu. Nhà máy Wolfsburg lúc đó nằm trong vùng chiếm đóng của quân đội Anh, và trở thành một cứ điểm sửa chữa ô tô. Có hàng trăm công nhân và người tỵ nạn kéo đến đó để tìm việc và chính quyền Anh đã cho họ vào làm theo kiểu cầm chừng. Với những bản thiết kế đã hoàn tất, họ bắt đầu cho ra những thành phẩm Volkswagen vào năm 1946, mười ba năm sau lời hứa của Hitler. Nhưng lần này thì chiếc xe đã thật sự dành cho nhân dân. Những chiếc đầu tiên được bán ra tại Đức, và sau đó lan ra khắp Châu Âu. 

Vào năm 1948, chính quyền Anh cử Tiến sĩ Ing. Heinz Nordhoff, một nhà thiết kế đã từng làm việc cho BMW, vào chức vụ giám đốc hãng Volkswagen. Ông bắt đầu công việc của mình với một chính sách rất cụ thể. Đề cập đến lịch sử của chiếc xe dưới thời Hitler, ông nói: "Tương lai bắt đầu khi bạn cắt đứt tất cả những sợi dây nối với quá khứ". Nhà máy ngày một thịnh vượng và Nordhoff vẫn tiếp tục tại vụ cho đến khi nó được chuyển giao lại cho chính phủ Tây Đức. Sản lượng tăng lên vượt qua mọi dự đoán, và vào năm 1955 đã có hơn 1 triệu xe được ra lò. Đó là lần đầu tiên trong lịch sử xe hơi của Châu Âu, một mẫu xe đơn lẽ đã vượt qua con số hàng triệu nhiệm màu. Sau đó Nordhoff đã cho thành lập một trong những hệ thống dịch vụ hậu mãi lớn nhất thế giới. Với dịch vụ bảo trì và phụ tùng thay thế luôn sẵn sàng, chiếc Volkswagen bé nhỏ bắt đầu xuất hiện ở khắp mọi nơi trên trái đất. 
Vì tác giả bài này là người Mỹ nên ta có thể tính: 

1 gallon [US, liquid] = 3.7854118 liter 
1 mile [international] = 1,609.344 meter 

do đó 40 mpg tương đương với 0,58 lít/100 km  

Trong thời điểm cao trào của chiến tranh, nhà máy Wolfsburg lúc bấy giờ đã hoàn tất, được trưng dụng để sản xuất xe quân sự. Kỹ sư Porsche đã thiết kế lại chiếc Volkswagen, tăng công suất động cơ, tăng sức bền của giàn nhún và hộp số, sử dụng thân xe loại bốn chỗ, mui trần. Ngoại trừ động cơ được lắp phía sau, nó trông không khác với chiếc Jeep của Mỹ là mấy. Điểm tiện dụng nhất của chiếc VW thời chiến là trọng lượng của nó, chỉ nặng có 500 kg, và chỉ cần hai người có thể dựng nó dậy trong trường hợp xe bị lật. Nó phục vụ trên mọi trận tuyến, từ vùng sình lầy ở Ba Lan, miền băng giá ở Nga cho đến sa mạc cát nóng tại Châu Phi. Viên Tư lệnh vùng Rommel đã từng tuyên bố rằng nơi mà lạc đà bị sa lầy thì những chiếc VW vẫn hoạt động được! Có một phiên bản đặc biệt của nó dùng để lội nước. Với một chân vịt và bánh lái được gắn thêm vào, nó có thể bơi với vận tốc 24 km/giờ , và trên bộ thì vẫn đạt vận tốc 80 km/giờ. 

Và con Bọ "dân sự" bắt đầu cuộc đời mới 

Sau khi chiến tranh chấm dứt, cuối cùng thì chiếc VW cũng thực hiện được lời hứa của Hitler, nhưng trên quy mô toàn cầu. Nhà máy Wolfsburg lúc đó nằm trong vùng chiếm đóng của quân đội Anh, và trở thành một cứ điểm sửa chữa ô tô. Có hàng trăm công nhân và người tỵ nạn kéo đến đó để tìm việc và chính quyền Anh đã cho họ vào làm theo kiểu cầm chừng. Với những bản thiết kế đã hoàn tất, họ bắt đầu cho ra những thành phẩm Volkswagen vào năm 1946, mười ba năm sau lời hứa của Hitler. Nhưng lần này thì chiếc xe đã thật sự dành cho nhân dân. Những chiếc đầu tiên được bán ra tại Đức, và sau đó lan ra khắp Châu Âu. 

Vào năm 1948, chính quyền Anh cử Tiến sĩ Ing. Heinz Nordhoff, một nhà thiết kế đã từng làm việc cho BMW, vào chức vụ giám đốc hãng Volkswagen. Ông bắt đầu công việc của mình với một chính sách rất cụ thể. Đề cập đến lịch sử của chiếc xe dưới thời Hitler, ông nói: "Tương lai bắt đầu khi bạn cắt đứt tất cả những sợi dây nối với quá khứ". Nhà máy ngày một thịnh vượng và Nordhoff vẫn tiếp tục tại vụ cho đến khi nó được chuyển giao lại cho chính phủ Tây Đức. Sản lượng tăng lên vượt qua mọi dự đoán, và vào năm 1955 đã có hơn 1 triệu xe được ra lò. Đó là lần đầu tiên trong lịch sử xe hơi của Châu Âu, một mẫu xe đơn lẽ đã vượt qua con số hàng triệu nhiệm màu. Sau đó Nordhoff đã cho thành lập một trong những hệ thống dịch vụ hậu mãi lớn nhất thế giới. Với dịch vụ bảo trì và phụ tùng thay thế luôn sẵn sàng, chiếc Volkswagen bé nhỏ bắt đầu xuất hiện ở khắp mọi nơi trên trái đất. 
Vì tác giả bài này là người Mỹ nên ta có thể tính: 

1 gallon [US, liquid] = 3.7854118 liter 
1 mile [international] = 1,609.344 meter 

do đó 40 mpg tương đương với 0,58 lít/100 km  

Và con Bọ "dân sự" bắt đầu cuộc đời mới 

Sau khi chiến tranh chấm dứt, cuối cùng thì chiếc VW cũng thực hiện được lời hứa của Hitler, nhưng trên quy mô toàn cầu. Nhà máy Wolfsburg lúc đó nằm trong vùng chiếm đóng của quân đội Anh, và trở thành một cứ điểm sửa chữa ô tô. Có hàng trăm công nhân và người tỵ nạn kéo đến đó để tìm việc và chính quyền Anh đã cho họ vào làm theo kiểu cầm chừng. Với những bản thiết kế đã hoàn tất, họ bắt đầu cho ra những thành phẩm Volkswagen vào năm 1946, mười ba năm sau lời hứa của Hitler. Nhưng lần này thì chiếc xe đã thật sự dành cho nhân dân. Những chiếc đầu tiên được bán ra tại Đức, và sau đó lan ra khắp Châu Âu. 

Vào năm 1948, chính quyền Anh cử Tiến sĩ Ing. Heinz Nordhoff, một nhà thiết kế đã từng làm việc cho BMW, vào chức vụ giám đốc hãng Volkswagen. Ông bắt đầu công việc của mình với một chính sách rất cụ thể. Đề cập đến lịch sử của chiếc xe dưới thời Hitler, ông nói: "Tương lai bắt đầu khi bạn cắt đứt tất cả những sợi dây nối với quá khứ". Nhà máy ngày một thịnh vượng và Nordhoff vẫn tiếp tục tại vụ cho đến khi nó được chuyển giao lại cho chính phủ Tây Đức. Sản lượng tăng lên vượt qua mọi dự đoán, và vào năm 1955 đã có hơn 1 triệu xe được ra lò. Đó là lần đầu tiên trong lịch sử xe hơi của Châu Âu, một mẫu xe đơn lẽ đã vượt qua con số hàng triệu nhiệm màu. Sau đó Nordhoff đã cho thành lập một trong những hệ thống dịch vụ hậu mãi lớn nhất thế giới. Với dịch vụ bảo trì và phụ tùng thay thế luôn sẵn sàng, chiếc Volkswagen bé nhỏ bắt đầu xuất hiện ở khắp mọi nơi trên trái đất. 
Vì tác giả bài này là người Mỹ nên ta có thể tính: 

1 gallon [US, liquid] = 3.7854118 liter 
1 mile [international] = 1,609.344 meter 

do đó 40 mpg tương đương với 0,58 lít/100 km  

Và con Bọ "dân sự" bắt đầu cuộc đời mới 
Sau khi chiến tranh chấm dứt, cuối cùng thì chiếc VW cũng thực hiện được lời hứa của Hitler, nhưng trên quy mô toàn cầu. Nhà máy Wolfsburg lúc đó nằm trong vùng chiếm đóng của quân đội Anh, và trở thành một cứ điểm sửa chữa ô tô. Có hàng trăm công nhân và người tỵ nạn kéo đến đó để tìm việc và chính quyền Anh đã cho họ vào làm theo kiểu cầm chừng. Với những bản thiết kế đã hoàn tất, họ bắt đầu cho ra những thành phẩm Volkswagen vào năm 1946, mười ba năm sau lời hứa của Hitler. Nhưng lần này thì chiếc xe đã thật sự dành cho nhân dân. Những chiếc đầu tiên được bán ra tại Đức, và sau đó lan ra khắp Châu Âu. 

Vào năm 1948, chính quyền Anh cử Tiến sĩ Ing. Heinz Nordhoff, một nhà thiết kế đã từng làm việc cho BMW, vào chức vụ giám đốc hãng Volkswagen. Ông bắt đầu công việc của mình với một chính sách rất cụ thể. Đề cập đến lịch sử của chiếc xe dưới thời Hitler, ông nói: "Tương lai bắt đầu khi bạn cắt đứt tất cả những sợi dây nối với quá khứ". Nhà máy ngày một thịnh vượng và Nordhoff vẫn tiếp tục tại vụ cho đến khi nó được chuyển giao lại cho chính phủ Tây Đức. Sản lượng tăng lên vượt qua mọi dự đoán, và vào năm 1955 đã có hơn 1 triệu xe được ra lò. Đó là lần đầu tiên trong lịch sử xe hơi của Châu Âu, một mẫu xe đơn lẽ đã vượt qua con số hàng triệu nhiệm màu. Sau đó Nordhoff đã cho thành lập một trong những hệ thống dịch vụ hậu mãi lớn nhất thế giới. Với dịch vụ bảo trì và phụ tùng thay thế luôn sẵn sàng, chiếc Volkswagen bé nhỏ bắt đầu xuất hiện ở khắp mọi nơi trên trái đất. 
Vì tác giả bài này là người Mỹ nên ta có thể tính: 

1 gallon [US, liquid] = 3.7854118 liter 
1 mile [international] = 1,609.344 meter 

do đó 40 mpg tương đương với 0,58 lít/100 km  

Sau khi chiến tranh chấm dứt, cuối cùng thì chiếc VW cũng thực hiện được lời hứa của Hitler, nhưng trên quy mô toàn cầu. Nhà máy Wolfsburg lúc đó nằm trong vùng chiếm đóng của quân đội Anh, và trở thành một cứ điểm sửa chữa ô tô. Có hàng trăm công nhân và người tỵ nạn kéo đến đó để tìm việc và chính quyền Anh đã cho họ vào làm theo kiểu cầm chừng. Với những bản thiết kế đã hoàn tất, họ bắt đầu cho ra những thành phẩm Volkswagen vào năm 1946, mười ba năm sau lời hứa của Hitler. Nhưng lần này thì chiếc xe đã thật sự dành cho nhân dân. Những chiếc đầu tiên được bán ra tại Đức, và sau đó lan ra khắp Châu Âu. 
Vào năm 1948, chính quyền Anh cử Tiến sĩ Ing. Heinz Nordhoff, một nhà thiết kế đã từng làm việc cho BMW, vào chức vụ giám đốc hãng Volkswagen. Ông bắt đầu công việc của mình với một chính sách rất cụ thể. Đề cập đến lịch sử của chiếc xe dưới thời Hitler, ông nói: "Tương lai bắt đầu khi bạn cắt đứt tất cả những sợi dây nối với quá khứ". Nhà máy ngày một thịnh vượng và Nordhoff vẫn tiếp tục tại vụ cho đến khi nó được chuyển giao lại cho chính phủ Tây Đức. Sản lượng tăng lên vượt qua mọi dự đoán, và vào năm 1955 đã có hơn 1 triệu xe được ra lò. Đó là lần đầu tiên trong lịch sử xe hơi của Châu Âu, một mẫu xe đơn lẽ đã vượt qua con số hàng triệu nhiệm màu. Sau đó Nordhoff đã cho thành lập một trong những hệ thống dịch vụ hậu mãi lớn nhất thế giới. Với dịch vụ bảo trì và phụ tùng thay thế luôn sẵn sàng, chiếc Volkswagen bé nhỏ bắt đầu xuất hiện ở khắp mọi nơi trên trái đất. 
Vì tác giả bài này là người Mỹ nên ta có thể tính: 

1 gallon [US, liquid] = 3.7854118 liter 
1 mile [international] = 1,609.344 meter 

do đó 40 mpg tương đương với 0,58 lít/100 km  

Vào năm 1948, chính quyền Anh cử Tiến sĩ Ing. Heinz Nordhoff, một nhà thiết kế đã từng làm việc cho BMW, vào chức vụ giám đốc hãng Volkswagen. Ông bắt đầu công việc của mình với một chính sách rất cụ thể. Đề cập đến lịch sử của chiếc xe dưới thời Hitler, ông nói: "Tương lai bắt đầu khi bạn cắt đứt tất cả những sợi dây nối với quá khứ". Nhà máy ngày một thịnh vượng và Nordhoff vẫn tiếp tục tại vụ cho đến khi nó được chuyển giao lại cho chính phủ Tây Đức. Sản lượng tăng lên vượt qua mọi dự đoán, và vào năm 1955 đã có hơn 1 triệu xe được ra lò. Đó là lần đầu tiên trong lịch sử xe hơi của Châu Âu, một mẫu xe đơn lẽ đã vượt qua con số hàng triệu nhiệm màu. Sau đó Nordhoff đã cho thành lập một trong những hệ thống dịch vụ hậu mãi lớn nhất thế giới. Với dịch vụ bảo trì và phụ tùng thay thế luôn sẵn sàng, chiếc Volkswagen bé nhỏ bắt đầu xuất hiện ở khắp mọi nơi trên trái đất. 
Vì tác giả bài này là người Mỹ nên ta có thể tính: 
1 gallon [US, liquid] = 3.7854118 liter 
1 mile [international] = 1,609.344 meter 

do đó 40 mpg tương đương với 0,58 lít/100 km  

1 gallon [US, liquid] = 3.7854118 liter 
1 mile [international] = 1,609.344 meter 
do đó 40 mpg tương đương với 0,58 lít/100 km  

do đó 40 mpg tương đương với 0,58 lít/100 km 
W 1932 
 
 
VW 1933 
 
 
VW 1936 
 
 
VW 1937 
 
 
 
 
VW 1938 
 
 
 
VW 1939 
 
 
 
ai mà có con này chạy thì...tò tí te (đây là chiếc KubelwagenTankTrainer) 
 
 

post kiểu này lâu quá ko biết chừng nào mới xong nữa hic hic..... 
VW 1942 
 
 
VW 1945 
 
 
VW 1946 
 
 
 
 
VW 1947 
 
 
VW 1948 
 
VW 1949 
 
 
 
 
 
 
 
 




Trích đoạn: yanni

ok bác nhưng bác cho e vài hôm đi tại cái wên cái cáp ipot ở Binh Dương rồi. Lấy về là e post luôn cái con bọ mới sơn nhà em. còn bây giờ em xin tiếp tục công việc của mình. các đời xe sau này chắc các bác thích nhất...hi hi hi
VW 1950

nhìn những đường cong của con này đẹp vãi hàng...trong rất sang trọng phải không các bác...


VW 1951


VW 1952



con này là VW Beetle StollCoupe đời 1952 các bác à

VW 1953
con này thì nhìn lạ lạ...

VW 1954

Ôi trời ơi nàng nào thế này

VW 1955


VW 1956






VW 1957.... 

Trích đoạn: yanni 
ok bác nhưng bác cho e vài hôm đi tại cái wên cái cáp ipot ở Binh Dương rồi. Lấy về là e post luôn cái con bọ mới sơn nhà em. còn bây giờ em xin tiếp tục công việc của mình. các đời xe sau này chắc các bác thích nhất...hi hi hi 
VW 1950 
 
nhìn những đường cong của con này đẹp vãi hàng...trong rất sang trọng phải không các bác... 
 
 
VW 1951 
 
 
VW 1952 
 
 
 
con này là VW Beetle StollCoupe đời 1952 các bác à 
 
VW 1953 
con này thì nhìn lạ lạ... 
 
VW 1954 
 
Ôi trời ơi nàng nào thế này 
 
VW 1955 
 
 
VW 1956 
 
 
 
 
 
 
VW 1957.... 


Mẫu thử nghiệm (prototype) đầu tiên của Con Bọ thời 1935-1936: 

0 nhận xét:

Post a Comment